"Ách. Anh… là người của cục điều tra thần bí? " Dương Minh nhìn Lưu Diệp từ trên xuống dưới một cách kỳ quái, ho khan hai tiếng: "Khụ khụ. Không thể nào?"
Lưu Diệp nghe Dương Minh nói vậy, cục đá buộc trong lòng như được gỡ đi. Nếu Dương Minh biết cục điều tra thần bí, đã nói lên Dương Minh có nghĩa vụ phối hợp với mình. Người trong tay hắn, cũng sẽ được giao cho mình!
"Không sai! Nếu biết ngành này… vậy anh cũng biết tính chất công việc của chúng tôi rồi. Anh đem người này giao cho tôi!" Lưu Diệp có chút buồn bực nói. Vốn hắn nghĩ chỉ cần lấy ra một cái giấy chứng nhận Dương Minh sẽ đem người này giao cho hắn. Lại không nghĩ rằng, còn phải đem cái giấy chứng nhận cuối cùng ra ngoài.
"Bất quá trước hết tôi còn muốn hắn bồi thường cho tôi. " Dương Minh đem giấy chứng nhận trả lại cho Lưu Diệp, lắc đầu nói.
"Cái gì?!" Lưu Diệp nghe lời Dương Minh nói nhất thời sửng sốt. Đây là ý gì a? Chẳng lẽ hắn không biết cục điều tra thần bí làm cái gì sao? Hắn thân là người bên quân đội lại không phối hợp với mình?
Lưu Diệp sinh khí (DG:tức khí) dâng trào: " Chẳng lẽ anh không biết rằng các anh phải phối hợp với công việc của chúng tôi sao?"
"À! Đó là bọn họ, chứ không phải là tôi. " Dương Minh lắc đầu: "Thật ra thì tôi và anh giống nhau cùng trực thuộc quân đội. Tôi cũng công tác cho ngành đặc thù."
"Hả?!" Lưu Diệp ngẩn người: " Nói đùa gì vậy?"
"Đây là giấy chứng nhận của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536067/chuong-1636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.