"Ồ! Không trả? Tao cũng sẽ để mày chết đâu. " Dương Minh nhìn Lý Lôi Trì, bình thản nói: "Chưa nôn tiền ra mà đã nghĩ tới chết, không có cửa à!"
"…" Lý Lôi Trì thật muốn chửi cho thống khoái!"Con mẹ thằng này là ai vậy? Nói chuyện với nó sao mà khó khăn quá vậy?"
Lý Lôi Trì còn chưa kịp nói gì thì người thanh niên phía sau kia đã đuổi đến nơi.
Thật ra thì nãy giờ bất quá chỉ là chút công phu, hắn và Dương Minh chỉ mới nói có mấy câu mà thôi…
Thanh niên phía sau đuổi tới nơi, nhìn thấy Lý Lôi Trì bị Dương Minh chế trụ, trong mắt tràn ngập thần sắc kinh ngạc! Thân thủ Lý Lôi Trì hắn rất rõ, mặc dù kém xa hắn nhưng chạy trốn thì cũng được à, nếu không mình cũng chẳng phải đuổi theo khắp nơi như thế này. Nhưng so với người bình thường đó là hơn không biết bao nhiêu lần a!
"Cảm ơn anh đã giúp tôi bắt hắn!" Bất kể thế nào, mục tiêu mình truy bắt mấy ngày nay trước mắt đã bị người ta chế trụ, Lưu Diệp rất cảm kích.
"Không cần cám ơn, tôi bắt hắn không phải bởi vì anh!" Dương Minh thản nhiên nói.
Thoạt nhìn người này mi thanh mục tú, nhưng nam nhân quá thanh tú, lại làm cho người ta cảm thấy ẻo lả như đàn bà. Nhìn dáng vẻ cũng giống như là người Hoa. Cho nên hắn dùng Anh ngữ, Dương Minh vẫn dùng Hoa ngữ.
Lời của Dương Minh làm cho Lưu Diệp sững sờ, nhìn Dương Minh: "Anh cũng là người Hoa?"
"Tới du lịch thôi. " Dương Minh nhún nhún vai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536066/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.