Lý Lôi Trì khóc cười không xong, lời của Dương Minh trực tiếp dọa hắn xuýt ngất! Lúc này chỉ mới bắt đầu thôi sao? Phía sau vẫn còn có nhiều thủ đoạn nữa ư? Có lầm hay không vậy?
Mới có nhiêu đây đã khó chịu muốn tiêu rồi, muốn sống không được muốn chết cũng không xong, mà theo ý tứ của Dương Minh thì phía sau còn có vài thủ đoạn lợi hại hơn, vậy hắn có còn sống hay không đây? Bất quá chết thống khoái thì hoàn hảo rồi, khó chịu nhất chính là cái loại cảm giác sống không bằng chết vừa rồi. Mới nghĩ tới đây, Lý Lôi Trì rùng mình, vội vàng nói: "Đại ca, tôi bồi thường.bồi thường tiền. Tôi trả gấp đôi.không gấp ba. Tôi chuyển khoản ngay bây giờ, ngài bỏ qua cho tôi đi. Tôi cầu xin ngài!"
"Oh! Bồi thường sao không nói sớm. " Dương Minh ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng điểm mấy cái lên người Lý Lôi Trì sau đó đứng dậy.
Ta cũng muốn nói sớm nhưng ngươi có cho ta cơ hội đâu, ngươi quá độc ác mà! Ta phục, thật sự phục rồi! Lý Lôi Trì được Dương Minh điểm điểm mấy cái, giống như từ trong hố lửa thoát khốn mà ra, nhất thời sảng khoái.
"Hô~~" Lý Lôi Trì thở dài một hơi, cái loại cảm giác thống khổ lúc trước cuối cùng cũng biến mất rồi. Nhớ lại cảm giác đau đớn tận xương tủy khi nãy, Lý Lôi Trì tự nhiên thấy rùng mình!
Người trước mặt này thật là đáng sợ, so sánh với Lưu Diệp đuổi theo mình còn đáng sợ hơn vài phần! Xem chừng cục điều tra thần bí phái người này ra tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536068/chuong-1637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.