Hỗn chiến từ lúc bắt đầu đã không cân sức, mười một trưởng lão bị thương, chỉ còn Dương Vân Thiên là thất trưởng lão là có sức chống đỡ với sự tấn công kinh hoàng của Tử Ngạn.
-"A Nguyệt dừng lại ngay lúc này còn kịp..."- Dương Vân Thiên chỉ mong nàng có thể nghe được lời của hắn.
Tử Ngạn hừ lạnh, sức công phá càng lên tới mức thượng thừa. Dương Vân Thiên không chống đỡ nổi, ngay tức khắc bị văng ra mấy thước. Người chằng chịt vết thương.
-"Chưởng môn... gọi chưởng môn xuất quan nhanh"- Có trưởng lão thều thào trong thổn thức, ra lệnh cho bọn họ gọi trưởng môn.
Đệ tử ba chân bốn cẳng chạy nhanh về phía đỉnh núi được cho là cấm kỵ của Thanh Phong môn. Nhưng đệ tử chưa kịp đến nơi, ngọn núi đã phá làm đôi, chùm sáng nhỏ từ đỉnh núi thoát ra mang theo áp lực khổng lồ như muốn đè nặng tất cả.
Một thiếu niên nhìn sơ qua thì khá ngang tuổi Dương Vân Thiên, y lãnh đạm nhìn mọi thứ xung quanh. Cuối cùng tầm mắt rơi vào thân anh của Tử Ngạn.
-"Tại hạ Ngọc Vân - chưởng môn của Thanh Phong môn, không biết các hạ quý danh là gì ?"- Y chấp hai tay thành quyền, đối với người trước mặt không vì nhỏ mà khinh thường.
-"Tử Nguyệt"- Tiêu Diêu kiếm thu liễm bớt khí thế trở về, dường như biết chủ nhân của nó muốn bình tâm nói chuyện với người uy quyền của Thanh Phong môn.
-"Tử Nguyệt các hạ, không biết vì sao lại muốn phong sát Thanh Phong môn ?"- Ngọc Vân không vòng vo trực tiếp vào vấn đề.
-"Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774022/chuong-4-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.