Tử Ngạn vẽ ra một con đường máu, trải thẳng từ Đỉnh Phong sơn đến Thanh Phong môn. Dùng chính mười một vị trưởng lão bị thương trầm trọng mà xây nên con đường tiến thẳng về Lãnh Ngục.
Ngay khi còn cách vài dặm bước chân, Lãnh Ngục đã lao ra hai bóng hình.
Trục Lưu không nề hà bản thân bị thương mà tấn công Dương Vân Thiên. Trên bả vai in hằn dấu vết bị một nhát kiếm xuyên qua. Máu theo từng đường vung tay của hắn mà tuôn ra.
-"Trục Lưu"- Tử Ngạn không thể nhịn được, lại thêm phần đau xót cho người yêu nhanh chóng ngăn cản cuộc chiến này lại.
Đồng tử của Trục Lưu đã đỏ lên, thần trí sớm đã không còn giữ được bình tĩnh. Hắn điên cuồng muốn giết chết Dương Vân Thiên, những kẻ có ý đồ bất chính với sư tôn đều không nên sống...
Tử Ngạn không muốn làm tổn thương người yêu nên hoàn toàn không dùng vũ lực để bắt hắn dừng lại. Trước khi Lưu Ly roi kịp chạm vào có thể Tử Ngạn, Trục Lưu đã kịp hoàn hồn mà dừng lại động tác.
-"Sư tôn"- Hắn rưng rưng gọi hai tiếng khiến lòng Tử Ngạn mềm nhũn ra.
Tử Ngạn vội ôm lấy hắn, xoa xoa tấm lưng đang run lên bần bật của thiếu niên mà an ủi -"Ngoan, ngoan, có ta đây rồi"-
Dương Vân Thiên càng khó chịu, ánh mắt tức đến mức muốn nức ra.
-"A Nguyệt hắn ta là một thứ nghiệt chủng, nửa nhân nửa ma, hắn đã lừa nàng, hắn không xứng để nàng bảo vệ"- Dương Vân Thiên càng nói càng hăng, càng muốn ly gián và nàng.
Trục Lưu ra sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774021/chuong-4-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.