Quên hết rồi em anh bè bạnRượu đế vương uống cạn cho nguôiSầu thương cơ nghiệp than ôiVũ Ninh tự tử trên ngôi tế trời 
Bạch Vân nhìn chằm chằm vào dáng vẻ lạnh nhạt của Trịnh Khinh Ái, nàng nghe hết, nàng nghe rất rõ, bốn người kia gọi Trịnh Khinh Ái là giáo chủ, và theo hình dáng ngọc bội cùng trang phục mà bọn người đó đang mặc thì chắc chắn họ là người của Địa Ngục giáo. 
Nàng đã nghĩ tới giả thuyết này hàng trăm hàng ngàn lần, thế nhưng Bạch Vân chưa bao giờ muốn tin nó là thật. 
Trịnh Khinh Ái chính là giáo chủ của Địa Ngục giáo. 
"Thiên nữ?" Bạch Vân gọi một lần nữa, Trịnh Khinh Ái không quay lại nhìn nàng, cánh tay lại lần nữa đẩy sâu quạt ngọc vào vết rách trên cổ Lam, huyết dịch nhuốm hồng sắc ngọc trên thân Càn Khôn phiến, nàng xoay cổ tay, dùng lực nhấn sâu nó vào bên trong. 
Kết quả, khi thần lực của Càn Khôn phiến bùng lên, cả thân thể của Lam trở nên méo mó, hình dáng của hắn nhìn đăm đăm vào khuôn mặt của Trịnh Khinh Ái, nhưng trước khi bất cứ lời mắng nhiếc nào kịp thoát khỏi miệng của hắn. Dáng hình Lam đã tan biến mất. 
"C... Chỉ là hồn thức thôi sao?" Xích Linh bên cạnh kinh ngạc mở to mắt, nhân dạng lúc nãy vô cùng giống thật, không hề có một chút kẽ hở nào. Con người làm sao có khả năng đó? 
Không như các chủng loài khác, nhân loại không hề có linh thức, việc tách một phần ý thức của bản thân ra để theo dõi kẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/3556586/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.