Cửu trùng cao, không ngồi cho chắcDân khổ đau lại mặc cho sangĐất Lành đến lúc quy hàngQuân binh tinh nhuệ đánh tan tường thành
Bạch Mặc Tử một mực đứng yên tại chỗ, cuối cùng hắn nắm chặt trường thương, lớn tiếng gọi.
"Trịnh Khinh Ái, ta cần cô bình tĩnh lại."
Thiên nữ giống như không nghe thấy, quạt ngọc trên tay lại vung lên cao, từ bên dưới, từng tảng huyền thiết phá núi mọc lên, từng tảng từng tảng sắc bén, chúng đâm xuyên qua tà khí mà Đọa Lạc Điêu Linh đang lẩn trốn, một phần cũng tấn công đến những người xung quanh nàng.
"Trịnh Khinh Ái!" Bạch Mặc Tử gầm lên, hắn phóng trường thương về phía nàng, Trịnh Khinh Ái nhanh như chớp quay đầu, quạt ngọc trên tay khẽ xoay, đánh văng đi ngọn trường thương kia. Thế nhưng yêu vương không dừng lại ở đó, hắn lập tức hoá về nguyên hình, lao về phía nàng, ghì chặt nàng bên dưới mặt đất.
Đôi mắt của Trịnh Khinh Ái vô hồn, từng tia máu đỏ ngầu hằn lên. Bạch Mặc Tử không thể để nàng ta mất kiểm soát thêm được.
"Nàng chết rồi."
"Đông quân chết rồi." Trịnh Khinh Ái ôm lấy đầu mình, lẩm bẩm những câu từ không rõ ràng, yêu vương nhìn vẻ điên loạn của nàng cũng chẳng có lấy một chút thương cảm.
"Đông quân là ai?" Bạch Mặc Tử cầm lên trường thương, lao về trước, mũi thương nặng nề đâm sâu vào cơ thể mảnh dẻ của Trịnh Khinh Ái, thế nhưng nàng ta giống như chẳng cảm thấy điều gì. Trịnh Khinh Ái chỉ nắm chặt lấy trường thương của hắn, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/3556585/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.