Nhuộm non sông muôn phần máu đỏ 
Bỗng trời cao sáng tỏ giữa đêm 
Thần quân hạ xuống bên thềm 
Tự xưng Thiên Trác, làm yên lòng người. 
_____________________________________________ 
Sáng sớm, Bạch Vân vẫn còn đang say giấc thì đã nghe thấy âm thanh vội vàng trong sàn gỗ, sau đó không lâu, cửa phòng nàng đột nhiên bị đẩy mở. Vài ba con yêu thú chạy xộc vào bên trong, dường như đang kiếm tìm gì đó, sau khi nhìn thấy Bạch Vân, chúng lại thì thầm với nhau. 
"Không thấy Thiên nữ, chỉ thấy một người tàn tật." 
Bạch Vân "..." 
"Các người tìm ai?" Nàng hỏi. 
"Tìm Thiên nữ." Bọn chúng đáp lại, sau đó còn ngây thơ lấy ra một mớ trái cây dại, có vài quả còn bị dập nát. "Chúng tôi mang lễ vật đến cảm ơn Thiên nữ." 
"Trịnh Khinh Ái sao?" Bạch Vân hỏi, rồi sau đó nhanh chóng bổ sung. "Nàng không ở đây." 
"Đây rõ ràng là phòng nàng." Đám yêu thú nhao nhao cãi lại. Một con thỏ trong đó bỗng hô lớn: 
"Cô cướp phòng của nàng." 
Phút chốc, bọn chúng trở nên im bặt. Rồi lập tức quay lại hội ý với nhau. 
"Phòng này là của Thiên nữ mà." 
"Cô ta tàn phế nhưng lại cướp được phòng của Thiên nữ..." 
"Chắc chắn cô ta rất mạnh!" 
"Bình thường Thiên nữ lúc nào cũng làm ngơ chúng ta, cuối cùng nàng ta cũng bị trừng trị rồi!" 
Ngay lập tức, bọn yêu thú quay lại, quỳ dưới giường của Bạch Vân, sau đó lại giương những đôi mắt to tròn long lanh nhìn nàng. 
"Đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632512/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.