Ai ở lại, ai rời nhân thế? 
Đất Đại Ngư, ai tế cõi trời? 
Mong thôi máu chảy đầu rơi 
Cầu cho đất nước, có người chở che. 
_______________________________________ 
Tiết kinh trập vừa sang, cổng nhà bạch trung gia viên đã có người ghé thăm. Bạch Vân cẩn thận đẩy xe lăn về trước, nàng tập hơn một tháng trời, hai tay cuối cùng cũng đủ sức để có thể sinh hoạt, tuy vẫn còn vụng về và chưa cướp được bánh xếp, nhưng ít nhất cũng không cần Trịnh Khinh Ái đút ăn nữa. 
Bạch Vân mở cửa, bên ngoài là bà lão già nua mà nàng gặp vào ngày đầu lập xuân, Hàm Cốc thấy người mở cửa là nàng thì thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi cũng chậm rãi cúi đầu chào. 
"Xin hỏi, Thiên nữ có ở nhà không ạ?" 
Trịnh Khinh Ái vẫn chưa rời giường, Thất Tinh thì chẳng biết ở đâu, Bạch Vân nghĩ một chút, đáp lại. 
"Thiên nữ có việc ra ngoài rồi, nếu bà cần gì, tôi có thể chuyển lời." 
"Hôm nay là ngày đầu tiết kinh trập, dưới thôn có tổ chức tiệc nhỏ, chúng tôi ngỏ lời mong Thiên nữ ghé qua. Bởi vì tiệc vũ thủy nàng cũng không đến..." Bà lão nọ chần chừ đôi chút, cuối cùng vẫn nói. "Mong má đào có thể chuyển lời với nàng rằng trưởng thôn Lạc Tư tôi rất mong nàng đến." 
Bạch Vân thoáng ngạc nhiên. 
"Tôi tưởng bà tên là Hàm Cốc?" 
"Hàm Cốc hẳn là trưởng thôn trước đây." Lạc Tư cười đáp. "Thiên nữ ngày đêm bận rộn, không nhớ tên người khác cũng là chuyện bình thường." 
Bận rộn sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.