Thoáng chớp mắt qua hàng niên kỷ 
Một non sông bi lụy chia hai 
Thiên - Thương vào buổi sớm mai 
Bỗng nhiên nổi lửa vì ngai cửu trùng. 
"Mời Thiên nữ đi hướng này." Bạch Vân nhìn thôn dân cung kính dẫn đường cho Trịnh Khinh Ái, sau đó cũng nhanh chóng bước theo sau. 
Vườn tược của thôn Khai Song được bố trí không quá xa làng, có thể do tiện để canh tác, cách đó không xa là kho lúa, hai người theo dẫn dắt của thôn dân, đến càng lúc càng gần, cuối cùng chạm mặt với hai người lạ mặt mặc trang phục của Địa Ngục giáo. 
Trang phục của Địa Ngục giáo trước nay lấy đỏ, đen và trắng làm chủ đạo, giáo chúng của họ sẽ mang theo ngọc bội chứng minh thân phận, Bạch Vân vừa nghĩ vừa lướt xuống thắt lưng của hai người kia. Ngọc bội trắng được điêu khắc vô cùng tinh xảo, hiện rõ một chữ "hộ". 
Địa Ngục giáo có bốn hộ pháp, lần lượt là Xích Ảnh, Xích Dạ, Xích Nguyệt, Xích Linh. Hai người này, chẳng biết là vị nào. 
Bạch Vân vừa nghĩ, cả người liền nhích về trước tựa sát vào lưng Trịnh Khinh Ái. Thiên nữ hơi sững người, lưng vô thức thẳng lên. 
"Nàng có quen họ không?" Hơi thở của Bạch Vân lẩn quẩn bên tai, Trịnh Khinh Ái nghiêng người, né đi. 
"Bạch Vân đoán xem." 
Hai người vẫn chưa nhỏ to với nhau xong thì từ phía bên kia, hai vị hộ pháp nọ đã nhanh chóng tiến tới, Bạch Vân nheo mắt nhìn, thấy họ còn có vẻ khá là... tay bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632503/chuong-14.html