Núi tan tác, người chần chừ bước
Rừng xác xơ, mấy thước ngại đi
Nhất - nhân, tam - quốc, vương - nhì?
Mà nay mặc "nhất", lại vì tranh vương.
____________________________________
"Nếu anh bắt được nắng hạ chí rồi, thì mau cất đi."
Bạch Vân nói, sau đó bật người lên thân cây, nàng rút ra chủy thủ, mạnh tay chặt gãy cành cây mắc vào áo của hắn, sau đó mặc hắn ngã xuống đất.
Thắng Quân có vẻ mang rất nhiều đồ linh tinh, từ trong tay áo của hắn rơi ra đủ thứ, nào là lá khô, khăn tay, đồ ăn vặt, rồi cả... mấy lá bài bằng gỗ quen thuộc.
"Bài lục đế hở?"
Mắt Thắng Quân chợt sáng lên, hắn mau chóng lôi bộ bài từ trong người ra, đưa tới trước mặt Bạch Vân.
"Cô... cô biết chơi nó hả?"
"Xin lỗi nha, tôi là cao thủ trò này đó. Muốn thử không?"
Thắng Quân cười hì hì, hắn vội vã đặt xuống mớ bài bằng gỗ mỏng đó, xáo trộn chúng lên, rồi chia cho mỗi người 15 lá.
"Nhường cậu đánh trước." Bạch Vân nhếch mép nói.
"Ngũ hành." Thắng Quân đánh xuống 5 lá kim, thủy, mộc, hỏa thổ.
"..." Bài của Bạch Vân toàn lá lẻ, nàng lặng lẽ cầm lên 5 lá đó.
"Tứ biến thể." Bạch Vân đánh xuống 4 lá lôi, phong, nham, băng.
"Tứ biến thể." Gã ngốc kia cũng đánh xuống bốn lá tương tự.
Mười phút sau. Bạch Vân thua bài.
Nàng sốc đến không ngậm miệng được, Bạch Vân ngay sau đó túm lấy bộ bài, lật hết lên.
"Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632497/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.