Thần thánh cũng tỏ tường hết thảy 
Đêm cuối xuân rơi mấy vệt sao 
Tướng quân, tài tử, anh hào 
Ngày sau ngẫm lại, cúi chào Khinh Si. 
_____________________________________________ 
Tiết tiểu thử vừa sang, Bạch trung gia viên có khách ghé đến. 
Đó là một lão già râu tóc bạc phơ, lưng còng, chống theo một cây gậy lớn được chạm khắc tinh tế hình chim hạc. Khi Bạch Vân vừa mở cửa, ông ta ngơ ngác nhìn nàng hồi lâu, cuối cùng mới cất tiếng hỏi. 
"Chẳng biết Thiên nữ có đang ở đây không?" 
"À... Vâng. Nàng đang ngủ, chẳng biết ngài là ai?" 
"Tôi là Dạ. Bạn lâu năm của nàng." Ông ta chống gậy gỗ, gõ một hai nhịp xuống đất, vẻ mặt ôn hòa. "Dạo này nàng có khỏe không?" 
Ngay lúc Bạch Vân vẫn chưa biết nên đáp lại thế nào thì một mùi hương lưu ly quen thuộc chợt tràn vào cánh mũi, tiếp theo đó, giọng nói dịu dàng như chuông ngân vang lên bên tai. 
"Ông có thể hỏi thẳng ta mà?" 
Dạ ngẩng đầu lên, ông ta nheo mắt lại, sau đó mới cúi đầu với nàng ta. 
"Thiên nữ, đã lâu không gặp." 
Trịnh Khinh Ái không vội đáp lại, nàng ta quay sang Bạch Vân, cười hỏi. 
"Bạch Vân không phải định đi tìm Thắng Quân sao?" 
"À phải rồi." Bạch Vân như chợt nhớ ra, sau hơn một thắng lôi Thất Tinh ra làm đối tượng luyện tập chơi bài, hôm nay nàng đã tự tin là mình có thể thắng được Thắng Quân, thế nên cũng định đi tìm hắn. 
Thấy khách cũng đến, càng không có việc của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/2632494/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.