Vân Phi Dương giống như là cố ý để sư đệ hắn ra ngoài tặng lại không gian cho Ngân Lang và Cao Dương. Sư đệ hắn mới đi ra, hắn cũng nói có chút chuyện cùng sư phụ hắn ra ngoài.
Ngân Lang thấy mọi người rời khỏi, đem Dương Dương ôm vào lòng.
“ Dương Dương, cả đời cùng ca ca có được không?”
Ngân Lang bắt đầu nghĩ đến biết đâu hắn có tương lai, Vân Sơn này tuy là nơi tà môn, thế nhưng người ở đây thật sự có bản lĩnh. Luận võ công có Hắc Bạch Kỳ, luận giải độc trị bệnh có Vân Phi Nhân, mà Vân Phi Vũ tựa hồ càng thêm thâm bất khả trắc ( sâu đến mức không thể đo được).
“ Cả đời?”
Tiểu Cao Dương không biết cả đời là bao lâu. Nhưng vẫn vui vẻ nói.
“ Dương Dương sẽ luôn luôn cùng ca ca, thật lâu thật lâu, một năm, hai năm...”
Cao Dương đếm đầu ngón tay, đếm đến mười.
“ So với mười còn nhiều hơn có được không?”
Ngân Lang dúi đầu vào tóc nó. Một ngày căng thẳng vừa mới buông lõng ai cũng không nghĩ đến sát thủ Ngân Lang luôn lãnh huyết vậy mà lại khóc, Cao Dương nhẹ nhàng gọi một tiếng “ Ca ca.”
“ Dương Dương ca ca sẽ xây cho ngươi một căn phòng đẹp nhất, chiếc giường gỗ đáng yêu nhất, sau đó dưỡng hai con cừu nhỏ trắng trắng ở trong sân có được không?”
“ Ân! Dương Dương còn muốn chó con còn có thỏ nữa.”
“ Hảo!”
Ngân Lang bắt đầu nghĩ đên những ngày yên bình cùng Cao Dương.
“ Hảo, Tiểu Dương của ta lập tức muốn có bằng hữu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lang-cao-duong/97634/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.