Gặp gỡ nhân vật mới quá đáng yêuu!
*
“Mày chạy ra cửa sau đi, rồi đứng đó đợi, trốn kỹ kỹ vào; tao ra mở cửa cho mẹ tao, xong an toàn rồi tao nhá máy cho."- Rosaleen ôn tồn nói rất nghiêm túc.
Eugene thở dài, gương mặt cậu mệt mỏi, trông mất sức sống hơn hẳn. Cậu tay cầm điện thoại mình, bước xuống giường rồi quay lưng đi ra khỏi phòng.
Rosaleen cũng đi theo ngay sau đó, cô cất lời. "Xin lỗi nhé, tao có thể cho mày mượn tiền thuê khách sạn."
"Thôi không cần đâu."- Eugene khẽ đáp.
"Thế mày định ngủ ở đâu?"
"Gầm cầu."- giọng Eugene tỉnh bơ, có đôi chút nghiêm túc.
Rosaleen liền nhíu mày nhìn Eugene.
"Thôi mày đi đi, tao lo được."- cậu trai trẻ liền đẩy Rosaleen sang một bên, nhanh chóng xông xuống dưới nhà, lặng lẽ tới chỗ cánh cửa sau nhà. Eugene nhẹ lắc tay nắm cửa, rón rén bước đi và thật nhẹ nhàng đóng cửa lại, cố gắng gây ra ít tiếng động nhất có thể.
Cậu trai trẻ nấp sau vách tường, cúi người xuống ngóng xem. Rosaleen có vẻ đã ra mở cửa cho mẹ, Eugene trông thấy đôi chân ai đó bước qua cánh cửa gỗ, rồi mất hút đi. Cậu không vội mà vẫn kiên nhẫn chờ tiếng nhá máy từ Rosaleen.
Cảm giác như điện thoại vừa rung lên trong túi quần, Eugene rón rén bước đi bằng những đầu ngón chân, khi cánh cổng kia đã gần sát phía trước mặt, cậu liền chớp nhoáng chạy vọt đi, vẫn cúi người đi chuyển sau hàng rào. Tới khi tiệm sách của bạn mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lan-em-yeu-anh/2741039/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.