Eugene mở cánh cửa kéo ra, toàn thân ướt sũng, cậu vội vã đi vào bên trong, không quên đóng cửa lại.
Tiếng chuông trên cánh cửa kêu ting lên, một cô gái từ bên trong liền ngoảnh đầu ra ngó xem. Vừa trông thấy Eugene, cô gái ấy liền tiến tới chỗ cậu.
Sắc mặt cô ta lo lắng, nhìn Eugene. "Ôi giời ơi, mày làm cái gì đấy hả Eugene?"- cô ta thốt lên, hoang mang nhìn Eugene đang ướt mưa, chân trần mặt xước bước vào cửa tiệm sách của cô.
"Nay cho tao ở nhờ đi, Rosaleen, anh tao đang ở nhà."- Eugene bỏ qua sự lo lắng của Rosaleen, điềm tĩnh nói.
"Mày không sợ nó qua đây tìm mày à?"- Rosaleen hỏi lại.
"Thì mày cứ bảo tao chết rồi là được, nó kiểu gì cũng tin."- Eugene gay gắt đáp.
"Điên à, nó có dở hơi tới nỗi tin lời tao."- Rosaleen cau có bật lại.
"Ai biết được, nói chung là cứ cho tao ở nhờ đi, rồi tý đi ra ngoài mua dùm bộ đồ mới, chứ tao mệt lắm rồi."
"Hay quá, có sẵn hầu cho mày."
"Chứ mày không thấy à, tao mà ra ngoài nữa là chắc đi được một đoạn xong xỉu cái đùng ngoài đó."- Eugene nghiêm túc nhìn vào đôi mắt xanh ngọc của Rosaleen.
"Thôi thôi thôi, đi vào trong tao lấy khăn cho."- nói rồi Rosaleen quay lưng đi vào trong, Eugene cũng lặng lẽ đi theo.
Rosaleen là một người bạn của Eugene. Cô ta xinh đẹp và tài năng; cô giờ đang quản lý tiệm sách này của mẹ mình. Thành tích học tập của cô cũng rất đáng ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lan-em-yeu-anh/2741040/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.