Hạng phường, thành Kiến An.
Bên ngoài cổng phủ đại tướng quân Vũ Lâm vệ, hoàng hôn đỏ như máu, chiếu lên bóng mười người lính mặc giáp bạc. Người trong phủ vừa bước ra, lập tức có lính bước tới cung kính dâng dây cương.
Vệ Trương Hiên nhận lấy cương, thoáng ngừng một lát, rồi tưng người lên ngựa, thấp giọng ra lệnh, "Vũ Lâm vệ hồi doanh."
"Rõ!" Các binh sĩ đồng thanh, thúc ngựa y chàng về phía hoàng hôn.
Ánh chiều ta chiếu rọi những mái nhà cao thấp trên mái đầu. Hàng mi dài đen nhánh của Vệ Trường Hiên cũng nhuộm màu tịch dương, thoáng hiện vẻ mỏng manh hiu quạnh. Thân binh Bùi An đi sau chàng mơ hồ cảm thấy thái độ của tướng quân hôm nay không giống mọi ngày, không dám tùy tiện bắt chuyện, chỉ lặng lẽ theo sau. Lúc đi ngang một góc phố, hắn chợt nghe tiếng ngựa hí khẽ, rồi ngựa Liệt Phong bỗng nhiên dừng lại. Bùi An giật mình ngẩng lên, thấy Vệ Trường Hiên siết dây cương, mắt thẳng tắp nhìn về phía trước, có chút sửng sốt, "Uất Trì thiếu tướng quân."
Người tới là Uất Trì Phong. Hắn mặc một bộ áo choàng màu tro, tóc cột trên đỉnh đầu, là trang phục thường ngày của người Đông Hồ. Bây giờ không giống trước kia, rất ít quan quân Đông Hồ được phép đi lại trong thành Kiến An, cho nên hễ người nào xuất hiện là thu hút rất nhiều con mắt dòm ngó.
Uất Trì Phong cũng không để tâm đến những lời xì xào, chỉ gật đầu chào Vệ Trường Hiên, "Vệ tướng quân."
Bạn cũ gặp lại vốn là chuyện vui, nhưng nhìn sắc mặt căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-tan-non-song/1092045/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.