Editor: Alo
Beta: Amelie Vo
———-
La Hàm tiếp tục nói: “Nếu Lục Giai Ân không nói rằng không phải thì mẹ đã cho rằng con bé thích con rồi.”
Lúc nhìn thấy tranh của Lục Giai Ân, bà đã vô cùng ngạc nhiên, thậm chí còn không quên gửi tin nhắn cảm khái tác phẩm của cô nữa.
Càng nhìn, La Hàm càng cảm thấy bóng dáng trong bức tranh kia trông hệt như thằng con trai mình.
Vừa hay Thi Tĩnh cũng đang ở đó, bà liền kéo cô tới hỏi.
Thi Tĩnh cảm thấy hơi mơ hồ, nói giống thì cũng có chút chút mà nói không thì cũng không hẳn.
Sau cùng, khi Lục Giai Ân đính chính là không phải, La Hàm mới không còn suy nghĩ nhiều nữa nên nói chuyện dễ nghe hơn.
Mạch máu sôi trào trong huyết quản Tần Hiếu Tắc lập tức nguội lạnh, trong lòng như chùng xuống.
“Làm sao mà cô ấy thích con được?” Anh nhỏ giọng tự cười giễu chính mình.
Thứ cô thích và người trong tranh đều là người trong lòng thực sự của cô ấy, không phải anh.
Là Hàm không chú ý đến tâm trạng anh, mà cứ tiếp tục đề tài đang nói: “Trước đây mẹ cũng không quan tâm người bên cạnh con là ai cho lắm, nhưng mẹ thấy Thi Tĩnh cũng khá tốt đó chứ. Nếu sau này các con bên nhau, đợi đến lúc con bé tốt nghiệp rồi hai đứa cứ thế kết hôn thì mẹ ở phòng tranh cũng đỡ việc…”
“Mẹ giỡn chắc?” Tần Hiếu Tắc ngạc nhiên, một mực từ chối: “Không thể được!”
“Như thế nào là không thể được? Hai đứa các con ở bên nhau từ nhỏ đến lớn, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/481448/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.