Editor: Khanh Khanh
Beta: Amelie Vo
——-
Sáng sớm hôm sau, Tần Hiếu Tắc bị đánh thức bởi một tiếng động nhỏ.
Vừa mở mắt anh đã thấy Lục Giai Ân đang cúi đầu muốn nâng đầu giường bệnh lên.
Anh giật thót mình, vội vàng chồm dậy đi đến giúp cô.
Lục Giai Ân cảm ơn, có chút ngượng ngùng hỏi: “Em đánh thức anh à?”
Bây giờ mới có sáu giờ sáng, nếu Tần Hiếu Tắc lúc đó có thể ngủ luôn thì cũng mới ngủ được bốn tiếng đồng hồ.
Tần Hiếu Tắc lắc đầu: “Em muốn đi vệ sinh không?”
Lục Giai Ân gật đầu, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn anh.”
Sau ngày hôm qua, Lục Giai Ân không còn cảm thấy xấu hổ nữa khi lại một lần nữa được anh bế vào nhà vệ sinh.
Giải quyết vấn đề cá nhân xong, Tần Hiếu Tắc chuyển một chiếc ghế dựa qua cho Lục Giai Ân ngồi trước bồn rửa mặt.
Lúc Lục Giai Ân rửa mặt, anh lặng lẽ đứng bên cạnh chăm chú nhìn cô.
Khoảnh khắc như vậy đối với cả hai người đều có chút lạ lẫm.
Trước đây, lúc Lục Giai Ân rửa mặt Tần Hiếu Tắc còn chưa rời giường, chứ chưa nói đến việc đứng bên cạnh nhìn cô.
Rửa mặt xong, Lục Giai Ân ngẩng đầu lên vừa lúc chạm phải ánh mắt của Tần Hiếu Tắc qua gương.
Tần Hiếu Tắc để tóc ngắn, nét mặt khỏe khoắn, trên cằm lún phún râu mới mọc. Anh mặc một bộ đồ đen, nghiêng người đứng bên cửa, nhìn qua có chút gì đó vừa mệt mỏi vừa bất cần.
Lục Giai Ân đang lau mặt, chợt dừng lại một chút, cô hơi cau mày.
“Anh về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/481447/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.