Lâm Trạm có thể có cảm nhận được câu trả lời này không được lịch sự lắm, phá lệ lần đầu tiên nói nhiều hơn vài câu: “Ý tôi là đối với người sống hơn hai mươi năm ở đây như tôi thì không có cảm giác mới gì cả, có điều nếu như lần đầu tiên đến, có một vài phong cảnh có thể tham quan, ví dụ như Hoàng Cung, Cửa Chín Đạo, Ngự Lâm Uyển.” Anh nhướng mày: “Dù sao trên mạng giới thiệu vài chỗ, bất luận là chỗ nào cũng đều đông đúc.” 
Nhiễm Nhị là kiểu người, khi cô cùng với người khác nói chuyện, cô sẽ có thể nói rất nhiều chuyện trên đời. 
“Anh có chỗ nào đề cử không? Nơi nào đáng đi hoặc có thể là nơi nào ít người cũng được?” Ánh mắt cô sáng ngời, có chút phấn khởi: “Hoặc có thể là nơi nào có nhiều đồ ăn?” 
Chủ đề nào đó dừng lại: “Lúc tôi nghỉ ngơi đều ở trong nhà, đồ ăn vặt… tôi chưa từng ăn.” 
Nhiễm Nhị thầm nghĩ hay là tôi đi đến nhà anh thì như thế nào? 
Người khôn ngoan như cô sẽ không đem câu này mà nói ra đâu. 
“Có cơ hội anh đến Tây Lăng, Tây Lăng là kinh đô nổi tiếng, có rất nhiều có thể chơi, còn có rất nhiều tiết mục dân tộc xem, quan trọng nhất là khắp nơi đều có đồ ăn vặt, ngon đến mức dừng lại không được, có thể ăn đến no bụng.” Nhiễm Nhị thầm nghĩ, cô đã nói hơn vài câu, cũng nên đả động đầu gỗ này chứ: “Có điều đồ ăn vặt nổi tiếng của Tây Lăng không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/2601858/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.