Sau đó Nhiễm Nhị không quay lại khán phòng nữa, người của ban nhạc kéo vali của cô vào hậu trường.
Trên sân khấu diễn một khúc kết thúc, Lâm Trạm nghĩ rằng sẽ không gặp lại cô nữa, cô mang theo va li, dễ dàng nhận thấy cô vừa mới đến thành phố, hoặc có thể sẽ rời khỏi thành phố này.
Anh lắc đầu, cảm thấy bản thân không nên suy nghĩ về cô gái mới gặp đi về đâu hay đến từ nơi nào.
Buổi hòa nhạc kết thúc, anh đứng dậy, sắp sửa rời khỏi.
Gần đến mười một giờ, con đường tối đen bên ngoài khán phòng được một chuỗi đèn đường sắp sáng, uốn lượn quanh co, không có điểm cuối. Nhiễm Nhị ra sớm mười phút trước khi buổi hòa nhạc kết thúc, đứng ở lối đi dành cho người đi bộ, không có xe nào chạy qua, trên màn hình điện thoại của cô đang hiển thị app đặt xe, thời gian xe đến là trong khoảng mười một giờ đến mười hai giờ.
Sau nửa tiếng.
Nhiễm Nhị mệt mỏi xoa cặp mắt kính, ngẩng đầu lên, ngơ ngác nhìn về phía trước.
Phan Ninh đột nhiên chạy tới, bên cạnh cô ấy còn có một vị cảnh sát, đồng phục màu đen trông rất đẹp trai, Nhiễm Nhị nhận ra bộ quần áo trên người của đội đặc công, giống như…bộ quần áo của anh.
Ồ, tưởng sẽ không gặp được anh nữa, Nhiễm Nhị nghĩ như vậy.
“Nhiễm Nhị, đây là đội trưởng Hà, chúng ta quen biết nhau, là đại đội trưởng của ba chi đội.” Phan Ninh giới thiệu người bên cạnh: “Ban nhạc tạm thời đi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-trung-tim-anh/2601859/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.