Trình Thiếu Phàm nhận được điện thoại từ Tu Cường liền lái xe rời đi mất, hắn cũng không quên để lại trên bàn một ít tiền cho Vân Hi khi cô cần dùng đến. Đối với hắn tiền mặt vẫn đảm bảo an toàn hơn so với việc dùng thẻ tín dụng.
Đợi Trình Thiếu Phàm rời đi được ba mươi phút, Vân Hi liền cầm số tiền hắn đưa bắt một chuyến taxi trở về biệt thự Lạc gia để xem xét tình hình hiện tại của gia đình cô. Nhân tiện trên đường mua cho cha cô một bó hoa hồng trắng đẹp nhất...
Chiếc taxi di chuyển khoảng mười lăm phút liền dừng lại trước một căn biệt thự tráng lệ, nhưng bên ngoài đang đề bảng rao bán khiến Vân Hi có chút khó lòng chấp nhận. Cô nhanh chóng bước vào trong nhà để tìm mẹ cô hỏi cho ra nhẽ những chuyện đang diễn ra...
"Mẹ ơi...con về rồi này..."
Nghe thấy tiếng người gọi, Lạc phu nhân từng bước chậm chạp bước ra bên ngoài. Khuôn mặt trẻ trung khi xưa của bà già hẳn đi trông thấy chỉ vừa qua ba ngày biến cố, tận sâu nơi đáy mắt chính là nỗi buồn phiền không thể diễn tả bằng lời. Khi vừa nhìn thấy Vân Hi, giọng nói của bà trở nên run run hay đơn thuần là tiếng nấc nghẹn ở cổ họng đang được bộc phát...
"Xin...xin lỗi...mẹ xin lỗi con...mẹ không cố ý đẩy con cho bọn họ đâu...xin lỗi...xin lỗi con nhiều lắm..."
Lạc phu nhân bất ngờ khóc lớn tiến đến ôm chầm lấy Vân Hi, bà không phải không thương yêu cô, nhưng ít ra cô vẫn còn may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-trinh-cau-xin-buong-tha-toi/2812609/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.