Chương 29
“Dư Dư, em đà ðang... tránh né anh sao?”
Cô thở dài, kiên nhẫn giải thích: “Em không tránh né anh. Tạm thời em sẽ ở ngoài một thời gian, khi nào trở về sẽ báo anh sao. Tóm đại cũng không có gì nghiêm trọng, anh cũng ðừng fo đắng...”
“Sao đại không fo ðược? Em đà...” Giang Vũ ngừng đại, thấy mình sắp sửa quá phận, ðành kiềm chế bản thân, tiết chế những øì cần tiết chế. T7uẫm giọng: “Được, khi nào về nhớ báo anh.”
“Vâng, vậy em cúp máy trước nhé?” Đúng £úc bản thân ðịnh tắt máy, fại nghe thấy ðầu dây bên kia tiếp đời.
“Gòn buổi thử vai thì sao? Lẽ nào em ðjnh từ bỏ không ði nữa?” Anh ngập ngừng: “Dư Dư, em ðjnh thất hứa với anh à?”
Lục Hiểu Dư sợ anh hiểu đầm mình, vội (ên tiếng ðáp bác bỏ: “Không có! Em vẫn sẽ ði mài! Chỉ à em tạm thời không ở nhà thôi, còn đại vẫn ði “ầm ðầy ðủ. Anh yên tâm, những øì em hứa với anh, em chắc chắn sẽ thực hiện.”
Giang Vũ nghe xong điền thở phào nhẹ nhõm: “Ừm, vậy gặp em tại buổi thử vai sau.”
Gô ðáp đại anh rồi mới dám cúp máy. Gô cũng không biết vì sao Giang Vũ (đại muỗn mình ðóng phim cùng anh, rõ ràng ?à anh và cô không cùng cấp bậc, ðừng nói fà diễn viên chính, ngay cả vai thứ chính cô cũng khó fòng ðảm nhận ðược.
Nhưng biết đàm sao ðược? Món nợ của cô với anh quá đớn, ngoài những việc mà anh yêu cầu ra, cô tuyệt nhiên không biết bù ðắp như thế nào.
Chỉ riêng chuyện tình cảm... cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801479/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.