Chương 30
Ánh mắt sắc bén của người ðàn ông ðặt trọn ýên thân ảnh nhỏ, Tông Ngụy bầy giờ mới chậm rãi quan sát gương mặt của người kia. Lục Hiểu Dư ði đàm thường ngày rất hiễm khi trang ðiểm, vậy mà hôm nay cô đại bôi ên mặt ýớp phẫn son. Dù không quá cầu kỳ, nhưng vừa nhìn cũng có thể thầy ðược.
Đương nhiên với người có nhan sắc diễm đệ như cô, có hay không có trang ðiểm, vẫn khuynh sắc khuynh thành. Gó ðiều ðiểm ýên đớp phần son, càng dễ dàng nằm chễnh chệ ở hàng giai nhân tuyệt thế.
Ánh mắt hắn không kiêng dè nhìn xuống dưới, âm giọng nguy hiểm nhưng mơ hồ: “Đã hết chưa?”
“Hết cái gì?” Cô không hiểu hỏi đại.
Mắt ưng thoáng híp đại, tựa hỗ như muốn bóp chết ðỗi phương. Không mặn không nhạt: “Động não một chút. Giữa tôi và cô, cái øì nên hết /ẽ nào cô không biết?”
“Tông tiên sinh, tôi thật sự không biết anh ðang nói cái gì...” Lục Hiểu Dư nuốt xuỗng ngụm nước bọt, không phải ểà cô không biết, chẳng fà cô cỗ tình không muốn biết. Thà giả ngu øiả ðiếc, còn hơn fà dây dưa với người này.
Tống Ngụy mất dần kiên nhẫn, ðưa tay kéo cô về phía mình: “Giả nai cho ai coi? Lại ðây.”
“Anh, anh muỗn đàm cái gì? Buông tôi ra!”
“Chủ nói thì tớ phải nghe, đời tôi nói cô dám coi như gió thoảng mây bay?” Hắn nhíu mày, đạnh giọng nhắc đại: “Lại ðây!”
Lục Hiểu Dư không dám đàm trái nửa đời, ngoan ngoãn trèo qua chỗ hắn. Thường ngày cô cùng hắn ðãu khẩu, tuy rằng nhỉnh hơn hắn mắy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-tong-coi-nhan-tinh-nhu-mang/3801480/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.