Người phụ nữ bước tới gần cổng ngó nghiêng nhưng không dám cất tiếng gọi. Bởi lẽ bình thường khi cô chú tôi ở nhà cổng nhà luôn mở. Hoặc đơn giản hơn những vị khách đến đây đều đã có lịch hẹn từ trước. Đoán chắc người này đến tìm cô chú tôi mà không hề biết họ đều đã đi vắng. Thấy điệu bộ lúng túng của bà ấy tôi vỗ vỗ nhẹ vào đầu con chó đang hùng hục ăn vì đói rồi tiến về phía cổng hỏi:
- Cô đến tìm cô chú Muôn Năm phải không ạ..?? Người phụ nữ cũng nhận ra tôi mặc dù chưa nói chuyện lần nào. Cũng phải thôi hai lần trước đưa Vân đến đây lần nào tôi chẳng ngồi bên trong chờ hóng hớt. Bà ấy nói với giọng lúng túng:
- Không...không...à mà...nhà không có ai...hả cháu..??
Mình đang hỏi thì bà ấy lại hỏi ngược lại, tôi trả lời:
- Không có ai đâu cô ạ..Cô Muôn thì đi từ đợt đó chưa thấy về. Chú Năm chắc mới đi đâu sáng nay. Hay cô cứ vào nhà để cháu gọi điện xem chú ấy đi đâu..?
Nghe thấy thế bà ấy vội xua tay:
- Thôi không...không...cần đâu...Không cần gọi đâu...Cảm ơn cháu nhé..
Như có điều gì khó nói nhưng tôi cũng không muốn quan tâm sâu. Cái tôi định hỏi bây giờ là cái khác cơ. Nhưng tôi nghe loáng thoáng bà ấy lẩm bẩm gì đó:
- Sao lại trùng hợp không ai ở nhà lúc này...
Tôi gọi bà ấy:
- À cô ơi..cô gái tên Vân lần trước đi với cô đâu ạ. Giờ Vân có khoẻ không cô...Cháu thấy bảo việc của Vân được giải quyết xong rồi.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hai-nhi/4603610/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.