Người đàn ông trở về với gương mặt mệt mỏi vẫn ngồi đó. Hết điếu thuốc chú Năm đỡ cái balo để sang một bên rồi bảo tôi:
- Thế 10 ngày qua cháu có cảm thấy gì khác thường không..?? Chú Năm hỏi làm tôi chợt giật mình nhớ lại giấc mơ ngay hôm từ nhà chú Năm trở về, tôi nói:
- À đúng rồi có chú ạ, hôm từ đây về nhà tối hôm đó cháu mơ sợ lắm. Hai giấc mơ cùng một sự việc. Cháu.. cháu...thấy cô Muôn bị tai nạn nát cả xác..còn chú thì...bị.....bị...chặt đầu ngay trước cửa nhà cháu. Lúc đấy không có mẹ gọi dậy chắc cháu cũng sợ mà chết. Giấc mơ như thật ấy...
Chú Năm cũng chăm chú nghe tôi kể, dưới ánh đèn sáng chú Năm móc ra một cái túi đen nhìn rất giống cái túi mà cô Muôn đeo cho tôi. Chú Năm hỏi:
- Cháu vẫn còn giữ cái túi giống như này chứ.
Tôi đưa tay sờ lên cổ, tất nhiên tôi vẫn đang đeo nó. Tôi móc cái túi đen từ trong áo ra gật đầu với chú Năm:
- Lúc nào cháu cũng đeo, chỉ duy nhất một lần đi tắm cháu quên tháo ra mất một lúc nhưng lại vội vàng đeo vào ngay.
Nhưng kỳ lạ thay cái túi đen giờ không còn phát ra mùi thơm như lúc ban đầu nữa. Cái vật cứng cứng mà tôi đoán đó là rễ cây hay thảo dược cũng chẳng còn. Bên trong chỉ còn sạn sạn như cát, không đúng hơn kiểu bụi tro. Chú Năm khẽ thở dài một cái:
- Đúng là thanh niên mau quên, may sao lúc đó không xảy ra chuyện gì. Cháu đặt cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hai-nhi/4603609/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.