Vẻ mặt Liêu Thành Xuyên nhàn nhạt, "Ưu tiên phụ nữ trước." 
Đồng Kỳ cũng không khách khí, lập tức cúi người đánh bóng. Bi trắng lăn trúng vào những quả bóng đang tụ bên nhau, mà ngay sau đó bi số 10 cũng chuẩn xác lăn vào lỗ. 
Trương Hoài Viễn lập tức trầm trồ khen ngợi! 
Liêu Thành Xuyên cười như không cười: "Không tệ, tiếp tục đi." 
Đồng Kỳ mỉm cười nhìn quanh bi trắng. Hai chân cô hơi khuỵu xuống, giữ nguyên tư thế tiêu chuẩn và bả vai thả lỏng, phần eo mềm mại cong xuống, vòng cổ bạch kim trên cổ khẽ lướt qua phần ngực. Tư thế chuyên nghiệp như vậy ở trên người cô quả thực gợi cảm không chịu được. Phía trước có hai bi mà cô nhắm đến, Đồng Kỳ trực tiếp chọc gậy, ngay sau đó bi số 9 liền lăn xuống lỗ. 
Trương Hoài Viễn lại lần nữa trầm trồ khen ngợi! 
Những người khác cũng vỗ tay theo. 
Liêu Thành Xuyên nhướng mày, hắn cười nhẹ: "Đây là chuẩn bị đánh vào liên tục, không để tôi chạm vào bóng luôn hả?" 
Đồng Kỳ nhẹ liếc mắt nhìn hắn một cái: "Vậy đợi lát nữa Liêu tổng khóc cho tôi xem nhé?" 
Liêu Thành Xuyên lại cười, ngón tay thon dài của hắn nhẹ nhàng đè lên mép bàn: "Chậc, chỉ có nữ nhân mới khóc lóc đòi dừng lại thôi chứ nhỉ..." 
Tay cầm gậy của Đồng Kỳ hơi cứng lại, cô cắn răng. 
Lần đầu tiên nghe thấy hắn nói chuyện kiểu này. 
Mẹ nó. 
Mà các nam nhân khác ở đây đều get được chuyện này, sôi nổi nở nụ cười, tiếng cười ái muội không rõ. Đồng Kỳ mặc kệ bọn họ, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-gi-tung-yeu-anh/241636/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.