Cô hỏi Trương Hoài Viễn sao lại quen biết được Liêu Thành Xuyên. Trương Hoài Viễn cười rót một ly trà cho cô, nói: "Bọn anh hợp tác, hiện tại đang là đối tác làm ăn."
Đồng Kỳ nhướng mày: "Hợp tác cái gì?"
"Câu lạc bộ điện cạnh."
Đồng Kỳ uống một ngụm trà: "Điện cạnh?"
Trương Hoài Viễn nói: "Hiện tại việc này đang thịnh hành, trò chơi cũng trở thành nghề nghiệp chính thức rồi. Anh định bồi dưỡng một vài game thủ để đi thi đấu."
"À." Đồng Kỳ không hỏi lại nữa.
Đầu bên kia có người gọi Đồng Kỳ tới chơi ván nữa. Đồng Kỳ buông ly trà xuống, cầm lấy gậy bi a, lại vào trong sân. Có bi a để đánh còn đỡ hơn ngây ngốc một mình trong nhà.
Đến hơn bốn giờ, Liêu Thành Xuyên nhận một cuộc điện thoại rồi vội vàng rời đi, trước khi đi một ánh mắt cũng chẳng nhìn Đồng Kỳ. Đồng Kỳ dựa vào cạnh bàn bi a, nghiêng đầu nhìn người khác chơi, cũng chỉ biết khi hắn đi thì Trương Hoài Viễn đứng dậy tiễn hắn. Đồng Kỳ thưởng thức gậy bi a.
Không chút để ý, trong lòng lại có chút trống trải.
Nhưng rất nhanh cô lại bị bàn bi a hấp dẫn, chơi cả một buổi chiều. Buổi tối Trương Hoài Viễn gọi dì giúp việc nhà anh tới đây nấu cơm.
Nấu cho cả một đoàn người đang chơi bời vui vẻ này ăn, Đồng Kỳ ăn thật sự rất thỏa mãn. Hơn 8 giờ cô liền chuẩn bị rời đi, Trương Hoài Viễn bảo không cho. Đồng Kỳ liếc mắt lườm anh một cái, Trương Hoài Viễn mới lau khóe môi cười nói: "Đây không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-gi-tung-yeu-anh/241637/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.