Đôi môi ửng hồng đang gần trong gang tấc như mời gọi cậu nếm thử.
Lỗ tai Úc Tiện lập tức đỏ lên đến cổ, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, nhưng cậu chỉ ngây người nhìn Sầm Niệm mà không dám động đậy.
Đôi môi đỏ mọng của Sầm Niệm khẽ nhếch: “Bình thường cơ hội lắm mà, sao bây giờ lại ngớ ra vậy. Nếu vậy để chị.”
Sau khi nói xong, cô nắm lấy cổ áo của Úc Tiện rồi hồn lên.
Mới vừa chạm vào đôi môi mềm mại kia Úc Tiện cảm thấy tất cả giác quan của mình đã được phóng đại vô hạn.
Sau khi thưởng thức sự tốt đẹp này, Úc Tiện như muốn chứng tỏ bản thân, vươn tay ra ôm lấy đầu Sầm Niệm và hôn sâu hơn.
Đây là nụ hôn đầu tiên cũng là nụ hôn mãnh liệt mang theo tia lửa và sự mờ ám say đắm cùng nhau.
Sầm Niệm đã đánh giá thấp lòng tự trọng của một người đàn ông trong những vấn đề này, Úc Tiện chỉ mất vài chục phút đã biến từ không có kỹ năng thành thành thạo làm Sầm Niệm không chống đỡ nổi.
Đôi mắt ẩm ướt của cô cầu xin sự thương xót: “Úc Tiện, đủ rồi.”
“Chị là người bắt đầu trước nhưng kết thúc không do chị quyết định.” Úc Tiện nhìn cô cười, sau đó lại ôm lấy khuôn mặt của cô rồi hôn, “Bây giờ em mới biết hóa ra được hôn người mình thích lại là chuyện hạnh phúc đến như vậy.”
Sầm Niệm còn chưa phản ứng lại thì Úc Tiện đã hôn lần nữa.
“Đừng…Úc…”
Đến lúc Sầm Niệm không chịu được nữa Úc Tiện lại thân mật dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vao-vong-tay-anh/1078052/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.