Hắn với y thực sự có duyên, thế nhưng không phải là một mối duyên tốt, mà là nghiệt duyên. Ai, cũng chẳng rõ có nên dùng từ nghiệt duyên để mà diễn tả không nữa. Mẹ hắn với mẹ y là chị em tốt, cư nhiên hắn và y có mối quan hệ mật thiết với nhau.
Tư Đồ Thiên Mạch - con nhà quan lại , cậu ấm đại gia , từ nhỏ sống trong nhung lụa , cũng là hài tử bị mẹ hắn coi như con dâu trong nhà , là bảo bối ,thế nhưng cá tính thì bướng bỉnh, thích tùy hứng, tham lam mà còn cứng đầu. Nói thật thì hắn chỉ coi Thiên Mạch y như người em trai. Bởi hắn hơn y hai tuổi đời, học tiểu học sớm hơn y, vào sơ trung sớm hơn, lên cao trung sớm hơn, vào đại học sớm hơn, rồi tiếp xúc với xã hội sớm hơn, cái gì cũng đều trước y. Thế nên, với sự bướng bỉnh của Tư Đồ Thiên Mạch , hắn chỉ cho qua. Cứ mỗi lần y trưng ra bộ mặt âm trầm vẻ đầy ủy khuất cùng ai oán là hắn lại gật đầu đáp ứng, thực chẳng có một điểm nguyên tắc nào hết.
Sau này ra xã hội, y chậm rãi lên chức quản lí khi làm trong công ty ba y, sau đó nhận hắn làm bảo tiêu kiêm bảo mẫu. Năm ấy, hắn hai lăm còn y hai ba. Mọi chuyện bắt đầu từ đây...