🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lấy ý chí củata, dung hợp với ý chí của trời, lấy quyền của ta, vận chuyển Dương Tinh, thànhquang quyền!

Giờ khắc này, ý chí Mạnh Hạo phát ra, ngưng tụ thành mộtquyền Sát Thần, vận chuyển tất cả lực lượng thân thể, mang theo vẻ quyết đoánchưa từng có từ trước đến nay đánh ra.

Trong phút chốc, liền va chạm cùng quả đấm của Chí TônHuyền Phương, truyền ra tiếng nổ long trời lở đất, toàn thân Mạnh Hạo run lên,cánh tay phải của hắn trong phút chốc trở nên vặn vẹo, máu tươi phun ra; thânthể hắn như bị cuồng phong thổi qua, lập tức thụt lùi lại. Mà ánh mắt HuyềnPhương Chí Tôn cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.

Hắn nhìn như vẫn bình thường, nhưng năm đầu ngón tay phảithời khắc này lại run rẩy, tê rần, thậm chí không thể nào mở ra được. Loạithương thế này, mặc dù không tràn ra máu tươi, nhưng trên thực tế năm ngón taycủa hắn đã sớm gãy hết xương cốt, thậm chí xương gãy đã lan tràn đến cánh tay củahắn, khiến Huyền Phương đau đớn thấu tim. Ánh mắt hắn tràn ngập sát khí, lần nữacất bước tới gần.

- Muốn chạy trốn sao?

Nhưng ngay khi hắn vừa tới gần, bước chân Mạnh Hạo chợt dừnglại, ngẩng mạnh đầu, Vĩnh Hằng Thanh Đế Quyết trong cơ thể mạnh mẽ vận chuyển,ánh mắt cũng lóe lên sắc bén.

- Mạnh mỗ không hề nghĩ tới chuyện bỏ chạy. Mạnh Hạo cấttiếng nói lạnh như băng, thân thể lập tức lóe lên ánh sáng màu xanh, hóa thànhđại bàng màu xanh bay thẳng tới Huyền Phương. Tốc độ bàng màu xanh bay cựcnhanh, trực tiếp xé rách bầu trời, truyền ra tiếng rít bén nhọn, kèm theo đócòn có từng ngọn núi lớn ầm ầm phủ xuống, bao phủ bốn phương tám hướng quanhcon đại bàng màu xanh. Thậm chí ở phía trên nó còn xuất hiện Chí Tôn Kiều rầm rầmphủ xuống, uy lực của Chí Tôn Pháp được bạo phát đến cực hạn.

Huyền Phương Chí Tôn cười lạnh, không ngờ lại không chútné tránh mà bước ra một bước, tay phải nâng lên trảo vào hư không, trước mặt củahắn lập tức xuất hiện một vầng ánh sáng vàng. Bên trong quầng sáng vàng này cóvô số phù văn hợp thành trận pháp sáng lấp lánh, còn có cả lực lượng tinh tú ẩnchứa bên trong, khiến cho ngũ hành nghịch chuyển, thiên địa biến sắc.

Trong chớp mắt, trận pháp này liền bay thẳng tới Mạnh Hạo,cứng rắn va chạm. Tất cả núi lớn xung quanh Mạnh Hạo đều tan vỡ, mà con đạibàng màu xanh hắn hóa thành lúc này cũng nổ tung. Khi, ánh sáng xanh tiêu tán,thân hình Mạnh Hạo lộ ra trông vô cùng chật vật, nhất là nơi ngực máu thịt bầynhầy, thậm chí cồn thấy được cả lục phủ ngũ tạng.

Nếu không phải nhờ có Vĩnh Hằng Thanh Đế Quyết đang điêncuồng vận chuyển, không ngừng khôi phục, lúc này chắc chắn Mạnh Hạo đã chết,nhưng cho dù là vậy, hắn vẫn là cửu tử nhất sinh.

- Chí Tôn... Ánh mắt Mạnh Hạo lộ ra lửa giận không camlòng, trước đó hắn và Dịch Cổ cũng không chiến đấu kịch liệt như thế, mà trướcmắt bị vây vào đường cùng này, hắn mới chính thức cảm nhận được sự kinh khủng củaChí Tôn.

Mà đây vẫn chỉ là Chí Tôn thất nguyên mà thôi!

Thấy trận pháp màu vàng kia sắp sửa đánh lên người, đúnglúc này Mạnh Hạo liền ngửa mặt lên trời thét dài, Chí Tôn Kiều vào giờ khắc nàybạo phát ra ánh sáng mãnh liệt, mạnh mẽ đè xuống.

Dưới sự trấn áp của Chí Tôn Kiều, trận pháp màu vàng kiwaliền run lên, cuối cùng ầm ầm tan vỡ, mà Chí Tôn Kiều cũng chấn động một cái,nhưng vẫn trầm xuống, trấn áp Huyền Phương.

Đồng tử Huyền Phương co rút lại, sau khi cẩn thận liếcnhìn Chí Tôn Kiều, vẻ mặt hắn chợt tỏ ra rúng động, thân thể lập tức lui vềsau. Trong mắt hắn lộ ra tia sáng kỳ lạ, hai tay đặt trước người nhanh chóng bấmquyết, tự điểm một chỉ vào mi tâm. Một luồng ánh sáng vàng lập tức từ đỉnh đầuhắn bay ra, hóa thành một đầu sư tử màu vàng, mang theo tham lam, cười lên ha hả.

- Lại là cây cầu này... Câu cầu này, bổn tôn muốn! Đầu sưtử màu vàng kia chính là phân thân của Huyền Phương, thời khắc này nó cấp tốcbay ra, trong khoảnh khắc đã quấn quanh Chí Tôn Kiều, lợi dụng lực lượng ChíTôn rung chuyển liên hệ giữa Mạnh Hạo và Chí Tôn Kiều.

Mạnh Hạo không kịp củng cố liên hệ thần niệm, thời khắcnày hắn đang phải đối mặt với nguy cơ sinh tử, mà hắn cũng nắm chắc, chỉ cầnmình không chết, thì ai cũng không thể đoạt được cây cầu. Thừa dịp Huyền Phươnglui về phía sau, Mạnh Hạo liền thuấn di một cái, trực tiếp xuất hiện tại trungtâm trận pháp Dương Tinh, tay phải hắn nâng lên bấm quyết phát ra một chỉ.Dương Tinh lập tức sáng lên rực rỡ, lần nữa bộc phát ra một luồng ánh sáng mãnhliệt.

Không ngờ hắn đã dây dưa đấu pháp với Huyền Phương ChíTôn hơn mười hơi thở, khiến cho mũi tên ánh sáng Dương Tinh lại có thể lần nữatriển khai. “Ầm” một tiếng, mũi tên ánh sáng bộc phát ra, bắn thẳng tớiHuyền Phương Chí Tôn với tốc độ cực nhanh, hơn nữa vì khoảng cách đối phươngquá gần, nên gần như mũi tên ánh sáng vừa lóe lên đã lập tức đánh lên người HuyềnPhương.

Mũi tên trực tiếp từ xuyên thấu qua mi tâm Huyền Phương,khiến thân thể run lên, phun ra máu tươi, khí thế lập tức trở nên suy yếu.Nhưng hắn lại không chết, thậm chí miệng vết thương nơi mi tâm của hắn đangnhanh chóng khép lại.

Trong lòng Mạnh Hạo trầm xuống, nhưng rất nhanh hắn đãnhìn thấu, không phải Huyền Phương không bị thương, mà là dùng bí pháp nào đóáp chế thương thế xuống, khiến chiến lực hiện tại của hắn cũng không bị giảmsút nhiều.

- Chết tiệt! Sắc mặt Mạnh Hạo trông rất khó coi. Mà lúcnày, Huyền Phương đang nhìn về phía Mạnh Hạo cười lạnh lẽo, rồi lại ầm ầm lao tới.Hắn vung tay một cái, lập tức một phiến hải dương màu vàng đột nhiên ầm ầm xuấthiện, nhấc lên sóng dữ đánh tới Mạnh Hạo ở trung tâm trận pháp.

- Đừng nói là một khắc, cho dù là lần mũi tên ánh sáng tiếptheo phát ra, ngươi cũng không trụ được.

Bên ngoài màn sương mù, sắc mặt Hải Mộng Chí Tôn tái nhợt,nàng hiểu được quyết tâm giết Mạnh Hạo của Huyền Phương đã mãnh liệt đến cực hạn,mà nàng cũng không cho rằng Mạnh Hạo có thể kiên trì được hết một khắc trongtay Chí Tôn...

Thậm chí đúng như Huyền Phương nói, giờ khắc này trừ khilà Mạnh Hạo để cho 100 ngàn tu sĩ chết thay, có lẽ... còn có thể trì hoãn thêmmột lúc, nhưng cuối cùng... vẫn không thể nào kiên trì được một khắc.

- Huyền Phương!! Hải Mộng vừa gầm lên vừa đánh về mànsương mù, đồng thời nhìn về phía Dịch Cổ Chí Tôn bên cạnh. Giờ phút này, khôi lỗiDịch Cổ vì bị sương mù ngắn cách, nên thần thức của Mạnh Hạo lưu lại trong cơthể hắn đang tiêu tán rất nhanh, đã bắt xuất hiện vẻ cứng nhắc. Không bao lâu nữa,sau khi thần thức Mạnh Hạo lưu lại tản hết, thì chiến lực của khôi lỗi này cũng...biến mất, còn lại chỉ là bản năng đơn thuần.

Nếu chỉ vẻn vẹn như vậy thì cũng thôi, nhưng giờ khắcnày, đại quân dị tộc bên ngoài quầng sáng lại đang hết sức phấn chấn, không ngừngđánh vào quầng sáng, muốn đột phá giết; mà tu sĩ Sơn Hải Giới thời khắc này đềuđang kinh hãi nhìn trận chiến trên Dương Tinh.

Cũng vào lúc này, tại bên ngoài Sơn Hải Giới, từ trêntinh không Đệ Lục Thiên chợt vang lên một tiếng cười lạnh. Đó chính là tên ChíTôn dị tộc thứ hai trên chiến trường này!

Huyền Phương Chí Tôn đã tranh thủ cơ hội, nếu hắn khôngbiến được cơ hội thành ưu thế, thì hắn cũng không xứng làm Chí Tôn. Thân ảnh vịChí Tôn này được một luồng ánh sáng đen vặn vẹo che đậy, không ai có thể thấyđược, hắn từ Đệ Lục Thiên cất bước tiến vào tinh không, lạnh lùng nhìn về phíaquầng sáng bao quanh Sơn Hải Giới, lại nhìn chiến trường Dương Tinh bên trongquầng sáng.

Khóe miệng của hắn lộ ra nụ cười vừa lạnh lẽo, một cỗ khítức độc ác và tuyệt tình từ từ tản ra. Hắn không nói một lời, tay phải bỗngnhiên nâng lên bấm quyết, ánh sáng đen bên ngoài thân thể lập tức vặn vẹo, khuếchtán ra xung quanh, có thể thấy được, hắn đang vận chuyển toàn lực.

Theo khí tức Chí Tôn từ trên người hắn ầm ầm bộc phát,vào giờ khắc này, một trong năm Thiên đại lục phủ xuống phiến tinh khôngnày...... Đệ Nhị Thiên đại lục, bất ngờ lại trở nên run rẩy.

Không ngừ nó lại thoát khỏi quỹ đạo vốn có, thật giốngnhư bị một bàn tay vô hình bắt được, bỗng nhiên... bị ném về phía vách ngăn SơnHải Giới!!

Nắm một phiến đại lục đập về phía quầng sáng Sơn Hải Giới,phương thứ ra tay này vừa xuất hiện, chẳng những khiến tu sĩ Sơn Hải Giới hoảngsợ, mà ngay cả những dị tộc kia cũng đều rúng động.

Trong đó, những dị tộc thuộc về Đệ Nhị Thiên đại lục lúcnày đang vô cùng lo lắng, nhưng bọn chúng lại không dám hé miệng nói ra mộtcâu, chỉ có thể nhìn Đệ Nhị Thiên đại lục vốn đã bị cỗ gió lốc tàn phá, lúc nàylại đang ầm ầm đè ép về phía quầng sáng Sơn Hải Giới.

Nhìn như chậm chạp, nhưng trên thực tế lực lượng ẩn chứabên trong lại long trời lở đất!

Giờ khắc này, tu sĩ Sơn Hải Giới mới tận mắt thấy được,cái gì gọi là... Chí Tôn!

Đó chính là tồn tại có thể dùng sức một người thay đổi mộtcuộc chiến tranh, có thể dùng một phiến đại lục làm chí bảo, hủy thiên diệt địa.Thậm chí nếu không vì hạn chế của nơi này, chỉ sợ tinh không cũng có thể trởthành chí bảo để vị Chí Tôn này thi triển.

Mặc dù Đệ Nhị Thiên đại lục là đại lục nhỏ nhất trong nămđại lục phủ xuống lần này, nhưng sự khổng lồ của nó vẫn khó có thể tưởng tượngnổi. Thời khắc này nó đang rầm rầm lao đến, chỉ mới là uy áp đã khiến cho tinhkhông vỡ vụn, khiến cho quầng sáng Sơn Hải Giới lõm xuống.

Sắc mặt Địa Tạng tái nhợt, nhưng lại ngửa mặt lên trời cườiha hả. Hắn lấy ra một bình thuốc, sau một thoáng chần chờ, liền cắn răng một cái,mở ra nuốt vật bên trong vào bụng. Tu vi của hắn lập tức ầm ầm bạo tăng, gânxanh trên mặt nổi lên cuồn cuộn, thậm chí đỉnh đầu của hắn còn xuất hiện mộtchiếc sừng xanh dữ tợn.

Ngay cả da thịt hắn cũng đều biến đổi, trở thành màuxanh, thân thể trở nên cao lớn đến trăm trượng, khí thế toàn thân phát ra ngậptrời. Hắn không còn hoàn toàn là tu sĩ nữa, mà trên người còn có... Yêu khí!

Tay phải hắn nâng lên, vỗ mạnh lên mặt đất, dùng sinh mệnhcủa hắn, dùng tất cả của hắn đi đối kháng với Đệ Nhị Thiên đại lục đang lao tớikia.

100 ngàn tu sĩ trên Nguyệt Tinh cũng đều đánh bạc sinh mạng,trong tiếng cười thảm, toàn bộ sinh cơ của bọn họ, tu vi của bọn họ, linh hồn củabọn họ đều tản ra, sáp nhập vào trong trận pháp, đi trợ giúp Địa Tạng, trợ giúpSơn Hải Giới đối kháng đại địch!

Giờ khắc này, Dương Tinh, Nguyệt Tinh đồng loạt gặp phảinguy cơ sinh tử, khiến cho ưu thế lúc trước của Sơn Hải Giới, trong phút chốctrở thành tình thế bất lợi. Mà hết thảy điều này, đều là bởi vì... HuyềnPhương!!

Trong năm đại Chí Tôn của 33 Thiên, tu vi Huyền Phươngkhông phải là cao nhất, nhưng từ trận chiến trọng đại này, 33 Thiên lại giaocho hắn phủ xuống, có thể thấy được bọn chúng có lòng tin rất lớn đối với HuyềnPhương. Hắn có thể lãnh đạo dị tộc của năm Thiên đại lục rung chuyển Sơn Hải Giớidễ như trở bàn tay, ít nhất... cũng trì hoãn một năm.

- Mục đích thực sự của bổn tôn, thời khắc này cũng khôngngại cho ngươi biết được, không phải là vì Dịch Cổ, không phải là vì DươngTinh, càng không phải là vì ngươi, mà là vì... Nguyệt Tinh mà ta chưa từng liếcmắt nhìn qua! Trên Dương Tinh, Huyền Phương cười cười, cất bước trực tiếp đạp tớitrận pháp Mạnh Hạo đang ở. Trận pháp nổ vang,100 ngàn tu sĩ ở xung quanh toàn bộphun ra máu tươi, nhưng không ngờ lại không có một ai buông xuôi, mỗi một ngườiđều giống như tu sĩ trên Nguyệt Tinh, phóng ra toàn bộ tu vi cùng sinh mạng củamình, cho dù bọn họ có chết, cũng phải trì hoãn một chút thời gian vì Mạnh Hạo.

Bọn họ muốn thay thế Mạnh Hạo, thừa nhận lực lượng đến từHuyền Phương Chí Tôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.