Một loại thầnthông không tưởng tượng nổi, tựa như ngược dòng thời gian, theo mũi tên ánhsáng kia trở về mấy hơi thở trước đó, thậm chí... cùng quay trở lại, còn có cảbản thân Huyền Phương Chí Tôn!
Thương thế hắn bị mũi tên ánh sáng gây ra,trong chớp mắt không ngờ lại khôi phục như thường, dường như chưa từng xảy ra vậy,khi hắn xuất hiện lại, đã trở về lúc vừa bước chân lên Dương Tinh!
Trong tiếng nổ “ầm ầm”, toàn bộ Dương Tinh chấnđộng mạnh, một màn này xảy ra quá đột ngột, khiến đồng tử Mạnh Hạo co rụt lại.
- Căn nguyên thời gian!! Cả đời Mạnh Hạo giao chiến cùngngười khác đã trải qua nhiều lần hung hiểm, khả năng ứng biến cho dù không bằngHuyền Phương thì cũng không kém bao nhiêu. Thời khắc này hắn không chút chần chờ,thậm chí phản ứng của thân thể còn vượt qua cả ý nghĩ, tu vi lập tức ầm ầm bạophát tạo thành gió lốc, đồng thời toàn diện bộc phát ra uy lực của trận pháp do100 ngàn tu sĩ hợp thành, khiến trận pháp tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tạo thành mộtcỗ khí thế sắc bén ầm ầm dâng lên.
Trực tiếp bạo phát ra còn có lực lượng mạnh nhất củaDương Tinh, trong tiếng nổ “ầm ầm”, lực lượng này hóa thành một luồngánh sáng chói lòa bắn thẳng về phía Huyền Phương, nhưng cũng không phải là nhằmvào hắn, mà là hạt châu màu đen kia.
Hạt châu này mang lại cho Mạnh Hạo có cảm giác vô cùng bấtan.
Mà giờ khắc này, hào quang vàng chói trên thân thể ChíTôn dị tộc Huyền Phương cũng trở nên ảm đạm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256484/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.