Vũ Văn Kiênngơ ngác chứng kiến một màn này. Hắn nhìn nơi ba vị ngũ nguyên dị tộc tử vong,lại nhìn dị tộc đang vô cùng kinh hoảng xung quanh cuối cùng lại nhìn sang MạnhHạo.
Sắc mặt Mạnh Hạo vẫn âm trầm như cũ. Hắn thu hồi ánh mắtkhỏi những kẻ dị tộc đang bỏ chạy, nhìn lên tế đàn.
- Trên thực tế, mặc dù chúng ta sẽ tốn một chút thờigian, lại thêm chút phiền toái nhưng vẫn có thể giết khoảng ba phần đám người dịtộc kia. Vũ Văn Kiên chần chừ một chút rồi thấp giọng lên tiếng.
- Giết người không bằng giết tâm! Mạnh Hạo không quay đầulại, bình tĩnh lên tiếng.
- Có lẽ mấu chốt của chiến tranh chính là thắng bại,nhưng tinh thần cũng là…
- Bọn họ đã đánh mất chiến ý, tâm cũng bị nghiền nát,không còn tinh thần nữa. Một dị tộc như vật hãy để cho bọn chúng sống làm đálót chân, để tinh thần của tu sĩ Sơn Hải Giới ngày càng tăng cao.
- Một cuộc thắng bại hay muốn mạnh mẽ thể hiện, dườngnhư… chưa đủ để đạt được điều này.
Mặc dù Vũ Văn Kiên vẫn kính sợ Mạnh Hạo nhưng hắn vẫn nóilên quan điểm của mình.
- Cho nên phải trong thời gian nhanh nhất, thu được thầnhuyết trong Táng Thần Cốc này. Mạnh Hạo bước lên tế đàn. Lời vừa nói xong, hắnngẩng đầu nhìn tinh không ở phía trên được thay thế bởi đại lục Đệ Nhất Thiên.
Hắn nhìn về đại lục kia, ánh mắt đột nhiên chớp động ánhlửa điên cuồng.
- Ngươi nói xem, nếu không lâu sâu, tất cả nhị tộc Đệ NhấtThiên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256454/chuong-1681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.