- Muốn mê hoặc,muốn khiến cho Mạnh mỗ phản bội sao? Thần sắc Mạnh Hạo bình tĩnh, chỉ là trongmắt hắn có một tia châm chọc.
- Thân phận của ngươi còn chưa đủ. Mạnh Hạonhàn nhạt lên tiếng. Lời nói này cũng chỉ có dị tộc không tìm hiểu tình huống mớicó thể nói ra. Nếu đổi lại là Dịch Cổ Chí Tôn, vốn biết thân phận chân chính củaMạnh Hạo, tuyệt đối sẽ không thử khuyên bảo.
Chí Tôn Tiên Giới năm đó, cho dù sụp đổ, cònchút hơi tàn ở Cửu Phong Sơn Hải Giới, vẫn như cũ tuyệt không cúi đầu. Như vậythì ở Sơn Hải Giới này, Mạnh Hạo thân là hậu duệ của Chí Tôn Tiên Giới sao lạicó thể cúi đầu!
Cái cúi đầu này đại diện cho việc vứt bỏ dân tộc,vứt bỏ quê hương, vứt bỏ tất cả, trở thành một đạo nô, không tự quyết định đượcsinh tử của bản thân, không có tự do... Sống như vậy thì sống để làm gì!
Mạnh Hạo vừa nói xong, Vũ Văn Kiên cũng bìnhtĩnh lại.
Mà dị tộc sừng tím kia thâm ý liếc Mạnh Hạo mộtcái, cười nhạt, dường như không có cảm giác ngoài dự đoán. Thân thể hắn lui lại,hai dị tộc bên cạnh cũng nhường ra một lối đi.
- Đạo Tôn vừa không muốn chọn lựa như vậy màba người chúng ta cũng không thể ngăn cản. Như vậy, Mạnh Đạo Tôn, chúng ta đồngý cho ngươi đi vào Táng Thần Cốc, xin mời. Dị tộc sừng tím nhường ra một con đường,mở miệng cười nói.
Vũ Văn Kiên thở phào nhẹ nhõm. Ba người ngũnguyên dị tộc này tạo ra một uy áp rất lớn cho hắn. Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3256453/chuong-1680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.