Không hiểu là do Diệp Thái Vi không thích ứng được với khí hậu và hoàn cảnh hay do bên cạnh có thêm một người, mà một người vốn ngủ khỏe như cô lại mất ngủ.
Mặc dù cô cũng cố gắng ép mình bình tĩnh lại, nhưng không có chút tác dụng gì, chỉ có thể bỏ qua sự cố gắng vớ vẩn đó, trợn tròn mắt nhìn căn phòng tối thui.
Khí hậu ở Tứ Xuyên khá ẩm ướt, vừa qua đầu mùa xuân, dù ban ngày rất ấm áp nhưng đến đêm vẫn vô cùng lạnh.
Tấm chăn bông không tệ chút nào, nhưng càng không ngủ được lại càng thấy rét.
Bên tai là tiếng hít thở nhè nhẹ của Từ Trạm, hình như anh đang ngủ.
Thế mới nói, đôi khi cô là loài sinh vật không có lý trí, đó đúng là một kết luận hoàn toàn chính xác.
Chần chừ một lúc lâu, thật sự không chịu nổi cái lạnh đêm xuân, đầu óc Diệp Thái Vi rối tinh rối mù, đưa ra một quyết định vô cùng phức tạp…
Cô cẩn thận xoay người lại đối mặt với anh, yên lặng, yên lặng sáp lại gần anh.
Có trời chứng giám, cô thật sự không có bất kỳ suy nghĩ biến thái nào hết, chả qua là tình thế cấp bách, tình thế cấp bách thôi!
Trong khoảnh khắc cô lại gần, hơi thở vốn nhè nhẹ của Từ Trạm nhất thời trở nên nặng nè, bàn tay trái của anh thuận thế tóm lấy thắt lưng cô.
Thì ra không chỉ có một mình cô mất ngủ.
Mặc dù trong bóng tối không nhìn rõ gì, nhưng Diệp Thái Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188482/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.