Lại là một hành trình dài, cuối cùng cũng về đến nhà.
Đáng tiếc chẳng có khoảng thời gian ngọt ngào nào. Từ Trạm vừa cùng Diệp Thái Vi ra khỏi sân bay đã bị Đoàn Vũ Phi đón đi, tới thẳng “Yêu Nguyệt Cư” tụ họp với Từ Ánh Kiều. Bên bàn ăn, bốn người nói chuyện rôm rả vô cùng.
“Thế nên, chúng ta phải điều chỉnh kế hoạch, chỉnh lại nguồn vốn để bài binh bố trận lại?” Đoàn Vũ Phi nhíu mày.
Thân là công tử nhà họ Đoàn, từ trước đến nay, Đoàn Vũ Phi không phải vất vả khổ cực, những sự việc xảy ra ngoài dự định đối với anh mà nói chỉ là một nỗi phiền toái nho nhỏ.
Từ Ánh Kiều thì lại không thấp thỏm như anh, chỉ chậm rãi uống canh, thỉnh thoảng đưa mắt dò xét ông anh trai ngồi đối diện.
Tuy không nói cho rõ được nguyên cớ, nhưng từ lâu cô đã cảm thấy hai người kia có gì đó không bình thường. Cứ nhìn Diệp Thái Vi mà nói, nếu như bình thường thì cô đã hi hi ha ha giảng giải hiểu biết của mình, chứ chẳng trầm lặng lo âu nhìn Từ Trạm – ông chủ của cô như vậy.
Còn Từ Trạm, tuy rằng vẫn bình tĩnh phân tích kết quả khảo sát và phương hướng điều chỉnh, nhưng ánh mắt vẫn nhìn Diệp Thái Vi, quanh thân dường như phát ra tín hiệu trấn an.
Từ Ánh Kiều không hề nghĩ rằng ánh mắt trấn an đó của ông anh mình là dành cho mình hoặc Đoàn Vũ Phi đang ngồi bên cạnh.
Cho nên, bây giờ sao đây? Điều mình hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188481/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.