🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Thái Vi lủi thủi một mình đến gian giữa không một bóng người của hội quán nhà họ Giang. Phòng trước truyền đến tiếng ho hò và tiếng la hét, chốn náo nhiệt đó đối với cô mà nói tựa như một tinh cầu khác.



Đây coi như là chạy trốn sao?



Nhưng cô không thể không trốn.



Sau khi bà cô kia nhận được đáp án do chính Diệp Thái Vi xác nhận, liền lập tức thảo luận với đám bạn về nhà họ Diệp bằng giọng thương hại, đồng thời đoán già đoán non về cảnh ngộ suốt bảy năm qua của Diệp Thái Vi.



Nếu không có Từ Trạm giải vây, cô thật sự không biết mình nên có phản ứng gì.



Thật ra, không phải cô sợ bị nhận ra, mà là không biết nên đối mặt với những ánh mắt thương hại và dò xét của đối phương như thế nào. Ánh mắt như muốn nói lại thôi đó hoàn toàn giống như trong dự đoán, nó nhắc nhở cô rằng, cô đã rời chốn đó quá xa rồi, xa đến nỗi ngay cả giờ ở ngay đây rồi vẫn không tính là gần, cái gần chỉ là trở thành đề tài trong câu chuyện tiêu khiển của những người ngoài thừa hơi mà thôi.



Có điều, bảy năm vất vả, bảy năm kiên trì, bảy năm để trưởng thành, bảy năm vui vẻ và ấm áp, tất cả, tất cả, đối với cô mà nói là một quãng kí ức quý giá không gì đổi được, cô thật không muốn bị người khác thương hại như vậy.



Đây là nguyên nhân cô vẫn luôn lảng tránh.



Bởi vì cô biết, bảy năm qua cô sống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188476/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nếu Thời Gian Có Tên
Chương 30
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.