Nhiều chuyện liên tiếp kéo đến trong một buổi tối khiến Diệp Thái Vi cảm thấy thật sự mệt mỏi, tất cả đều hoang đường như một giấc mơ không lô-gic.
Đừng ở ngoài cửa, cô lấy điện thoại gọi về nhà, bắt đầu líu ríu chuyện trò với mẹ kế, để dùng phút thư thái đơn thuần ấy xóa tan đi nỗi buồn bực.
Tối hôm nay khiến cô hoàn toàn không thoải mái, mà khi nam chính của buổi tối hôm nay – Điền Văn – xuất hiện ở cửa với bộ dạng chán chường hơn cả cô, cô không nhịn được tiếng thở dài, thật muốn giãi bày nỗi buồn bực trong lòng với ánh trăng.
“Dì Tố, dì nói xem, ánh sáng nhanh, hay âm thanh nhanh hơn?” Diệp Thái Vi thấy Điền Văn đang đi tới, liền hỏi mẹ kế ở đầu bên kia điện thoại một vấn đề chẳng ra đâu vào đâu.
Rõ ràng bà mẹ kế hơi ngẩn người vì vấn đề này, một lát mới nói: “Ánh sáng, chắc thế. Có ý gì vậy?”
“Để con nói cho, không gì nhanh bằng mấy chuyện buôn dưa.” Diệp Thái Vi bất đắc dĩ nở nụ cười, trong lòng có chút dự cảm xấu, “Dì Tố, con có chút việc, mai con gọi lại cho dì nhé.”
Cúp điện thoại liền nhìn thấy Điền Văn, Diệp Thái Vi khách sáo hỏi: “Công tử Mạnh, có việc gì à?”
“Tìm cô khắp nơi, bố tôi muốn gặp cô đấy.” Biểu cảm ủ rột cả buổi tối của Điền Văn giờ có thêm chút vẻ tò mò, “Thật không ngờ, hóa ra cô là con gái của Diệp Thế Quý.”
Tuy cùng là họ Diệp, nhưng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188474/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.