Mặc dù không viên mãn cho lắm, nhưng sự tiến triển giữa Từ Trạm và Diệp Thái Vi cũng coi như khả quan. Với tình hình đó, Từ Trạm vui vẻ ra mặt, kế hoạch mở rộng hạng mục không thuận lợi cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến tâm trạng của anh.
“Đã bảo mấy người đừng có đến rồi mà vẫn dẫn xác đến, sao hả, không thấy tôi có vẻ mặt như bố mẹ chết nên mấy người thất vọng lắm phải không?” Thân là nam chính của buổi đính hôn, Điều Văn hạ quyết tâm phải thật kiên cường, nhẫn nại giữ nụ cười tươi như hoa đỗ quyên nở trên mặt.
Từ Trạm không nhiều lời, chỉ vỗ vỗ vai anh ta, làm ra vẻ đồng tình: “Không phải đến vì cậu, xin lỗi nhé.”
Thái độ quá mức thân mật khiến Điền Văn không có cơ hội bùng phát, đành phải quay ra Giang Lạc: “Tôi đây đúng kiểu không trâu bắt chó đi cày mà còn tươi cười đón khách được, sao trông ông còn đau khổ quằn quại hơn tôi thế hả?”
Giang Lạc cũng chẳng cáu giận, vẫn giữ vẻ mặt đau đớn và thấp giọng nói: “Anh em tôi đây trượng nghĩa giúp ông biểu đạt được cái tâm trạng dồn nén không nói được ra ấy.”
Thật ra, quá trình anh ta đến nguồn trà để mở rộng phạm vi cung ứng thị trường cũng gặp vấn đề tương tự như Từ Trạm, có điều sau khi trở về, anh ta cũng chỉ nghe nói Từ Trạm ra ngoài, chứ không rõ phía đối phương tiến triển thế nào rồi. Hiện tại, nhìn vẻ hưng phấn ra mặt của Từ Trạm thế kia, nhất thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-thoi-gian-co-ten/3188478/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.