Kệ tôi có lay anh ta thế nào, anh ta cũng không mở miệng, cứnhắm mắt, khóe miệng hơi cười.
“Xem ra sếp Sở nghiên cứu về tiêu chuẩn đối với tình nhân rấtthấu đáo nhỉ.” Tôi phản kích lại.
Vì câu nói này mà anh ta mở mắt, muốn ôm tôi ngoài áo khoác.Tôi lùi lại tránh, nhảy xuống sofa, chạy về phòng ngủ của mình, đóng sầm cửa lại.
Ngồi giữa giường ngơ ngẩn, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Trênngười vẫn khoác áo của anh ta, xung quanh toàn hơi thở của anh ta.
Ba năm của tôi đều đã bày ra trước mặt anh ta, song ba năm củaanh ta thì tôi lại không biết gì cả. Trong lòng anh ta có thể không chút bănkhoăn mà mở miệng muốn tái hôn với tôi, nhưng tôi lại không có bất cứ lý do gìthuyết phục mình lại chấp nhận anh ấy. Tuy có lẽ như lời Tưởng Nhược Phàm nói,tôi có thể vẫn còn yêu anh ta, nhưng hôn nhân không phải chỉ cần tình yêu là cóthể gắn kết được.
Ngoại trừ yếu tố gia đình, tôi không tìm thấy bất cứ cảmgiác an toàn nào đối với anh ấy. Tôi thà sống cô độc một mình, cũng không muốncả ngày thấp thỏm lo âu, đoán tới đoán lui mà sống. Có lẽ năm đó chúng tôi rấtnghèo, chúng tôi có thể cãi nhau, song so với những tháng ngày đó, anh ấy nhưthế này còn khiến tôi không thể yên tâm hơn.
Thực ra, rất nhiều lúc tôi muốn hỏi anh ấy nhưng lại sợ kếtquả nhận được khiến mình càng thất vọng, hoặc thậm chí chỉ là một lời nói dối.Tôi thừa nhận mình rất nhỏ nhen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045606/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.