Trong lòng tôi rất buồn bực, song nghe thấy giọng nói ngạcnhiên của Mộng Hàn, “Là anh nói, Đồng Đồng cô ấy …”
“Đúng, giữa chúng tôi không có gì hết.” Nhược Phàm nói dứtkhoát, tôi dường như có thể tưởng tượng được vẻ mặt ngạc nhiên lúc đó của MộngHàn. Vì sao người khác đều có thể hiểu tôi, còn anh lại luôn không tin tưởngtôi chứ?
“Tại sao anh lại nói những điều này với tôi, anh chẳng phảinói là cả đời anh sẽ không từ bỏ cô ấy sao?” Giọng nói Mộng Hàn đã không cònnhư lúc trước, giọng nói có hơi chút gượng gạo không che dấu nổi sự kích độngvà hưng phấn.
“Tôi không muốn vì chuyện này mà Đồng Đồng đau khổ, cũngkhông muốn giữa hai người có hiểu lầm tàn nhẫn như vậy. Tôi càng thích cạnhtranh công bằng!”
“Tiêu Đồng Đồng, em vẫn lừa tôi!” Tay tôi run rẩy, chiếc lytrong tay suýt tràn nước ra, nhìn xung quanh mới biết là Mộng Hàn tự nói.
“Tôi cũng không biết vì sao giữa hai người lại kỳ quặc vậy.Đồng Đồng chỉ tức giận trước mặt anh, chỉ vì anh mà mất kiềm chế. Ngay cả lầntrước đứng trước mặt mẹ tôi, cô ấy cũng có thể giữ được phong độ tốt. Khi anh vừaxuất hiện, tất cả đều thay đổi cả. Sở Mộng Hàn, tôi không quan tâm đến chuyệnriêng của hai người, tôi chỉ là muốn nói, nếu anh thực sự yêu cô ấy, thì tốt mộtchút với cô ấy, dù sao rất có khả năng cô ấy bây giờ đang có đứa con của anh.”
Câu nói này của Tưởng Nhược Phàm vừa nói xong, tôi nghe thấychiếc ghế rung lên. Không kịp phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045604/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.