Anh ta cười nhẹ một cái, “Phí sống ở khách sạn công ty chịuhết, mua nhà một mình sống, lúc mở cửa, trong lòng đã rất hoảng sợ. Ở đâu cũngcó một mình, cho nên tôi thà ở khách sạn. Hơn nữa, em cho rằng căn hộ bây giờ rấtrẻ sao? Bởi vì không có ý định an cư, cho nên lúc quyết định mua, bỗng phát hiệncăn hộ đã đắt vậy rồi. Mua căn hộ này, gần như đã sắp phá sản rồi.”
Trong lòng tôi có chút thẹn thùng, Sở Mộng Hàn, anh ta lạikhông phải là sinh ra trong giới nhà giàu, dù thế nào, cũng chẳng qua là phấn đấuba năm qua. Sao tôi lại tưởng tượng có chút quá vậy.
“Lúc tôi nhìn thấy anh bên cạnh luôn có người đẹp đi cùng,sao lại chỉ có một mình chứ?” Câu nói này không hề suy nghĩ, hầu như là buột miệngmà ra, nhưng sau khi nói tôi đã hối hận rồi.
Vẻ mặt anh ta cũng thay đổi nhanh chóng theo câu nói đó, anhta một tay kéo lấy tay tôi, để tôi dựa vào anh ta, “Em luôn quan tâm đến cảnhtượng lần đầu chúng ta gặp mặt sao?”
“Không phải quan tâm?”
“Không quan tâm?” Anh ta mở to mắt, dường như không dám tin.
Tôi gật đầu, bổ sung nói rõ thêm: “Là không quan tâm, song cảđời khó quên!”
Sắc mặt Mộng Hàn vô cùng phức tạp, giơ tay giữ chặt vai tôi,“Thực ra hôm đó, cô ta chỉ là bạn cùng anh tham gia tiệc rượu, anh và cô takhông có gì, ba năm nay, em chưa từng gọi một cuộc điện thoại cho anh, lúc nhìnthấy vẻ mặt của em nhìn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-nhu-anh-yeu-em/3045608/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.