- Tôi không hề có ý đấy, chăm sóc cho em cũng là tôi tự nguyện chứ không phải ép buộc hay gì cả. Đúng là tôi thấy có lỗi vô cùng, những điều tôi đối xử tệ với em và cả chuyện đứa bé… Tôi…
- Anh im đi.
Lời Phong Kỳ Minh chưa kịp nói hết đã bị An Nguyệt ngắt lại. Thái độ này của cô khiến anh vô cùng bất ngờ, đây có lẽ là nỗi uất ức trong lòng cô được bộc phát.
- Tôi không cần anh phải thương hại cho tôi, anh hiểu không? Anh ra ngoài đi.
Nói xong An Nguyệt liền kéo chăn nằm xuống giường và quay lưng về phía của anh. Trong lòng cô cảm thấy đau vô cùng. Anh vẫn là con người như thế, anh chưa hề thay đổi như cô nghĩ. Phong Kỳ Minh càng hành xử như một người có lỗi thì cô lại càng cảm thấy đó là sự thương hại.
Tất cả những gì cô phải gánh chịu phải chịu đựng anh suốt bấy nhiêu thời gian đổi lại cũng chẳng được gì cả. Người mà anh yêu sẽ mãi không phải là cô, vậy hà cớ gì phải ép buộc nhau nữa?
Bây giờ giữa cô và anh không có bất kì điều gì để ràng buộc, thời gian ba năm anh đã dày vò cô như thế nào chắc chắn anh là người rõ nhất.
Vốn định An Nguyệt đã im lặng để bản thân bị câm luôn cũng được nhưng rồi vẫn không thể làm. Ngay cả đứa con của chính cô mà cô cũng không thể bảo vệ được. Những chuyện phía sau, An Nguyệt luôn luôn là kẻ biết đến cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-ngay-do-em-khong-yeu-anh/3398848/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.