Có con là một trải nghiệm thú vị trong đời người! Rất “thú vị”!
Trước đây lúc Khương Ý mang thai cũng từng bị mất ngủ nhưng không nhiều như khi có Tần Ý Linh. Buổi trưa bé con ngoan ngoãn vô cùng, ít khóc ít nháo, luôn cười hề hề mỗi khi nhìn thấy cha mẹ.
Thế nhưng, nửa đêm bị đói, con bé sẽ khóc rất to.
Hoặc là, không vì lý do gì cả, chỉ muốn khóc vậy thôi.
Khương Ý ôm con trong lòng, hai mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, cô không dám làm phiền tới Tần Thanh Tiêu, sợ ngày mai anh đến công ty bị mệt nên bế đứa nhỏ sang phòng khác.
“Cục cưng, đừng khóc nữa, ngoan, mẹ cho con ăn no rồi mà. Con sao vậy? Con muốn chơi với mẹ hả? Mẹ đây.”
Dỗ một đứa đang khóc chưa bao giờ là dễ cả, cô bất lực nhìn đứa nhỏ của mình, thỉnh thoảng con bé sẽ làm một trận ra trò, khiến cô vật vờ tới tận sáng.
Không mất lâu lắm, Tần Thanh Tiêu đã phát hiện bên cạnh giường trống trơn.
Anh biết chắc Ý Linh quấy vợ nên mang dép đi ra ngoài, bên cạnh phòng ngủ chính, Khương Ý đang ngồi trên giường bế con.
Tiếng khóc của Tần Ý Linh đã nhỏ dần, con bé khóc mệt mới chịu thôi.
Khương Ý được chồng yêu thương chiều chuộng hết mực nhưng cũng đủ chán chường, cô không dám tưởng tượng nếu sinh con mà không ai thấu hiểu, không ai cảm thông cho, những mẹ bầu kia làm sao vượt qua được.
“Con đói hả em?”
“Em vừa cho con uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470276/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.