Hai tay Tần Thanh Lam đập mạnh vào cửa sắt, liên tục muốn thoát ra ngoài, kết quả chỉ khiến bản thân bị đau. Cô ta vừa khóc vừa cười:
“Khương Ý, tôi nguyền rủa cô!”
Khương Ý hoàn toàn sững sờ trước những lời này, giờ mới thấy bệnh của Tần Thanh Lam khó mà chữa được. Cô ta đâu chỉ ích kỷ, điên loạn, còn vô cùng ác độc.
Môi Tần Thanh Lam lại mấp máy như nói gì đó, nhưng Khương Ý không nghe được.
Tần Thanh Tiêu đưa tay bịt kín hai tai của cô rồi dẫn cô rời khỏi căn phòng ồn ào kia, chờ đến khi cách xa khỏi nơi đó, anh mới cười bảo:
“Đi thôi, chúng ta về nhà. Em đừng bận tâm đến những lời mà một người điên nói.”
Khương Ý thật sự hơi tò mò:
“Cô ta vừa nói gì vậy?”
Cô ta nói, nguyền rủa đứa trẻ trong bụng cô không thể sinh ra.
Tần Thanh Tiêu thầm thấy may mắn vì động tác của anh đủ nhanh, để cô không nghe được mấy lời quá mức ghê tởm ấy.
Thấy đôi mắt Khương Ý bình tĩnh quan sát mình, anh hắng giọng rồi trêu:
“Cô ta lặp lại câu nói không ai yêu anh hơn cô ta. Em thấy sao?”
“Thấy sao là sao?”
“Lúc này em phải nói chỉ có em yêu anh nhất mới đúng…” Tần Thanh Tiêu xị mặt.
“Trẻ con.” Khương Ý suýt thì phụt cười.
Tần Thanh Tiêu mở cửa xe cho cô, vờ đau lòng nói:
“Em không biết đàn ông cũng thích những lời ngọt ngào hửm?”
Hình như chỉ có anh luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470255/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.