“Em thật sự đồng ý sinh con cho anh?”
Tần Thanh Tiêu kích động ôm chặt lấy Khương Ý, bỗng nhiên cảm thấy mọi cố gắng của mình đều đã được đền đáp.
Nhìn người đàn ông cười ngây ngốc bên cạnh, hình ảnh đối lập vào lần đầu gặp mặt thoáng hiện qua trong đầu cô. Tần Thanh Tiêu của khi đó mặt mày lạnh lùng xa cách, tính tình cũng thật khó chiều, luôn tạo cho cô cảm giác áp bức nặng nề.
Tình yêu khiến một người thay đổi nhiều đến vậy sao? Khương Ý lẳng lặng tựa vào lòng Tần Thanh Tiêu, cảm thụ nhiệt độ ấm áp trên người anh, còn có trái tim đang đập điên cuồng trong lồng ngực.
Khương Ý biết mình vội vàng tin tưởng Tần Thanh Tiêu thì thật sự rất ngốc nghếch, nhưng anh chân thành như vậy, kiên trì chịu trách nhiệm, cô cũng phải nghĩ cho đứa trẻ trong bụng nữa.
…
Buổi sáng ngày hôm sau, Tần Thanh Tiêu đưa Khương Ý sang khoa sản để siêu âm.
Mới hơn bốn tuần tuổi, hiện tại đứa nhỏ vẫn chỉ là một chấm mờ trên màn chiếu. Ông bà Tần cũng mua quà đến thăm cô, thái độ khác hẳn so với trước đây, nói chuyện nhỏ nhẹ như sợ làm ảnh hưởng đến tâm tình của cô.
Chắc là vì trong bụng cô đang mang cháu nội của họ chăng? Người ta nói mẹ vinh hiển nhờ con không hề sai chút nào.
Lúc Khương Ý nghỉ ngơi, bà Tần thăm dò con trai:
“Hai đứa định khi nào thì kết hôn?”
“Còn quá nhiều thứ cần phải chuẩn bị, tháng sau là tốt nhất.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470254/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.