Với các mối quan hệ của Hà Tuấn Khang, muốn đưa một người đến bệnh viện khác cũng không khó khăn chút nào.
Khi Khương Ý tỉnh dậy, Tần Thanh Lam đã bị mang đi.
Cô mơ màng nằm trên giường, Tần Thanh Tiêu ở bên cạnh lập tức nắm lấy tay cô thật chặt.
“Em thấy thế nào? Có đau ở đâu không?”
Khương Ý đã ngủ rất lâu, phản ứng chậm chạp:
“A? Thanh Tiêu, con…”
“Con của chúng ta vẫn khỏe.” Anh hôn lên bàn tay cô, dịu dàng nói: “Bé con không sao cả, em yên tâm nhé.”
“May quá…”
Cô thều thào, hai mắt lại nhanh chóng ươn ướt.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt bụng, Khương Ý vui đến phát khóc:
“Hức… Em cứ tưởng không giữ được con.”
Vào giờ khắc này, nội tâm cô vô cùng yếu ớt, cô chỉ biết dựa dẫm và ỷ lại vào Tần Thanh Tiêu, một tay nắm chặt lấy những ngón tay thon dài của anh. Xúc cảm ấm áp truyền từ tay vào đến tận tim cô.
Tần Thanh Tiêu cúi đầu lại gần sát bên cạnh cô, hôn lên gò má mềm một cái thay lời an ủi.
Trong phòng bệnh vip rất yên tĩnh, cũng không có mùi thuốc sát trùng khó chịu. Người đàn ông chỉnh lại góc chăn cho cô, giọng trầm thấp:
“Em phải vui chứ? Sao lại khóc rồi?”
“Tần Thanh Tiêu.”
“Ừm.”
“Hình như em… chọn đúng người rồi.” Khóe môi cô hơi cong lên, cười trong nước mắt.
Khoảnh khắc người đàn ông này lao tới đỡ lấy cô, không màng nguy hiểm bảo vệ cho cô, cô bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470253/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.