Chương trước
Chương sau
Rất nhiều lần Khương Ý muốn từ bỏ đoạn tình cảm này, không yêu nữa, không cần ai che chở bảo vệ cho cô cả, một mình cô vẫn cố thể sống tốt. Nhưng mỗi lần như vậy, Tần Thanh Tiêu lại thể hiện sự kiên trì của mình, anh đã nói không để người khác làm tổn thương đến cô thì chắc chắn sẽ làm được.

Hai mắt Khương Ý đỏ ửng, cô nấp sau vách tường, lén lút lau nước mắt.

“Con đưa cô ấy về ra mắt nghĩa là con đã quyết định tương lai của mình rồi.” Tần Thanh Tiêu nói.

“Không phải ba cố tình gây khó dễ cho hai đứa.”

Ông Tần thở dài, không phải ông kỳ thị người đã từng có một đời chồng, mà là ngại mặt mũi Tần gia.

“Sau này con tiếp nhận Tần thị, trở thành người thừa kế thì con sẽ hiểu một người phụ nữ môn đăng hộ đối quan trọng thế nào. Chúng ta kinh doanh cũng phải dựa vào các mối quan hệ, con phải biết cái gì là tốt nhất cho Tần gia.”

Khương Ý cứng người khi nghe được những lời này, Tần Thanh Tiêu thì lại cười khẽ:

“Từ bao giờ một người đàn ông muốn làm việc lớn mà phải dựa dẫm vào gia thế nhà vợ như vậy? Hơn nữa, trừ Khương Ý ra con sẽ không lấy người khác, ba không muốn nhà mình đoạn tử tuyệt tôn thì phải chấp nhận thôi.”

“Cái thằng, ba chỉ đang thảo luận và đưa ra phương án tối ưu cho con mà thôi, đã nói gì Khương Ý đâu?” Ông Tần nghe con trai quả quyết thì bắt đầu xuống nước.

Tần Thanh Tiêu nói thêm:

“Ba đừng nghe Thanh Lam nói này nói nọ, thêm mắm dặm muối rồi chê trách Khương Ý. Cô ấy là một cô gái tốt, nếu ba thắc mắc gì thì hỏi con, con sẽ giải đáp.”

Cô thực tế nhưng không thực dụng, luôn thích cầm tiền mà bản thân làm ra hơn là chờ người khác cho sẵn. Cô nấu ăn giỏi, vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ, có chí cầu tiến, vô hình trung, trên người toát ra một loại sức hút khó diễn tả bằng lời. Tần Thanh Tiêu ở bên cô chưa lâu mà đã bị cô làm cho mê mụi.

Thấy Tần Thanh Tiêu nghiêm mặt, ông Tần chỉ đành chịu thua:

“Được được, ba không nói nữa, con cứ làm theo ý mình đi.”

Khương Ý sợ rằng định kiến của gia đình anh sẽ trở thành một cửa ải khó, nào ngờ cô còn chưa làm gì, Tần Thanh Tiêu đã giúp cô mở sẵn cửa, chỉ cần nắm tay anh bước qua mà thôi.

Trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, Khương Ý giơ tay lên, nhìn chiếc nhẫn Tần Thanh Tiêu tự tay chọn cho mình, chỉ cảm thấy hạnh phúc.



Chiều hôm đó, Tần Thanh Tiêu đưa Khương Ý ra ngoài đi thăm quan xung quanh, xem nơi anh sống từ nhỏ đến lớn là như thế nào. So với Nam Thành, nơi này sầm uất hơn hẳn, khắp nơi đều đầy xe và người, ai nấy đều rất vội vàng.

Tần Thanh Tiêu chọn một nhà hàng ba sao, gọi mấy món ngon cho Khương Ý nếm thử đặc sản. Kết quả ăn được mấy miếng, cô đã thấy buồn nôn.

“Không hợp khẩu vị của em sao?”

“Ư… Không phải, gần đây em luôn như vậy, chắc là bệnh dạ dày.” Khương Ý che miệng, nghĩ đến cảm xúc của anh khi hào hứng mang cô đi thử đặc sản quê nhà, cô còn nói thêm: “Đồ ngon đến mấy cũng không ăn được, tiếc quá.”

“Khương Ý, hay là em có thai rồi?” Tần Thanh Tiêu một lần nữa nghĩ đến trường hợp này.

“Em vẫn uống thuốc đều đặn, khả năng rất thấp. Lúc ở nhà em thử rồi, không có.”

Trên mặt người đàn ông thoáng qua một tia thất vọng:

“Vậy sao? Ngày mai anh đưa em đi bệnh viện, khám xem là bệnh gì.”

“Về tới Nam Thành rồi khám cũng được, chúng ta chỉ ở lại ba ngày, em muốn dành thời gian ở cùng bác trai và bác gái.”

“Ừm.”

Tần Thanh Tiêu cũng không ép cô, sau khi rót cho cô một cốc nước, anh đứng lên đi thanh toán.



Tối hôm ấy, bạn bè gọi điện thoại tới, hẹn gặp Tần Thanh Tiêu. Anh vốn không định bỏ Khương Ý một mình, nhưng cô lại cười bảo:

“Anh đi đi, không sao đâu, lâu rồi mới gặp họ mà.”

“Em còn khó chịu không?”

So với việc đi gặp bạn, Tần Thanh Tiêu càng quan tâm sức khỏe của cô hơn.

Khương Ý không dám nói cô đã nôn hết cơm chiều ra ngoài, sợ anh lo lắng, cố tỏ ra mình ổn:

“Tạm ổn rồi, anh yên tâm đi.”

Sau khi tiễn anh ra ngoài, cô trở về kiểm tra phần mềm quản lý ngày rụng dâu của bản thân. Bình thường kinh nguyệt đến rất đều, cùng lắm lệch hai hoặc ba ngày do nhiều yếu tố ngoài lề, nhưng cho tới bây giờ đã trễ bốn ngày rồi.

Khương Ý nhíu mày, không hiểu sao lại nhớ đến lời Tần Thanh Tiêu nói, cũng có thể cô đã lỡ dính bầu thì sao?

Nghĩ nghĩ, cô xuống lầu. Dưới nhà không có ai, ngoại trừ cô và bác quản gia thì hôm nay cả nhà họ Tần đều phải đi gặp khách. Cô đi ra ngoài mua một cái que thử thai về, chui vào nhà vệ sinh ngồi.

Dù vậy, trong lòng Khương Ý vẫn nghiêng về khả năng cô bị bệnh về tiêu hóa cho nên rất bình tĩnh. Mãi đến khi trên que thử hiện lên vạch đỏ thứ hai, cô mới sửng sốt:

“Cái gì, sao lại như vậy…”

Khương Ý loay hoay mở hướng dẫn sử dụng ra, cứ sợ mình làm sai cách nên cho kết quả không đúng. Nhưng cô thử vài lần rồi, đương nhiên biết cách dùng!

“Trời ạ!” Khương Ý che miệng, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào thứ trên tay. “Mình có thai thật rồi? Sao lại thế này…”

Khương Ý hoảng loạn cầm theo que thử thai đi ra khỏi nhà vệ sinh, hai hàm răng cắn chặt vào nhau đang run lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.