So với cảm giác đau đớn trên tay, trong lòng Khương Ý càng khó chịu hơn. Cô cắn chặt môi, nước mắt không cách nào kìm được chảy xuống trên gò má.
“Xin lỗi, anh không cố tình. Đưa tay cho anh, để anh xem.”
Tần Thanh Tiêu muốn chạm vào cô, chỉ thấy cô ngẩng đầu, dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn anh, nghẹn ngào hỏi:
“Đêm qua anh đi gặp Phù Nguyệt phải không?”
“Anh…”
“Phải hay không?”
Tần Thanh Tiêu im lặng một lát, thấy cô vẫn đang chờ anh trả lời, anh nặng nề đáp:
“Anh đi gặp Thanh Lam, không biết Phù Nguyệt cũng ở đó.”
Khóe môi Khương Ý cong lên, nở nụ cười tự giễu:
“Hóa ra là vậy.”
Cô vừa khóc vừa cười khinh bỉ như vậy làm tâm trạng anh cũng trở nên ảm đạm:
“Khương Ý, anh thật sự không biết cô ấy đang ở cùng Thanh Lam. Đêm qua cả hai gặp phải một nhóm người xấu, bị xô xát, anh đã đưa cả hai tới bệnh viện.”
Mặc cho anh có nói gì, vẻ mặt của Khương Ý vẫn đờ đẫn như cũ, nước mắt liên tục rơi xuống trên gò má của cô.
Nhìn thấy cô khóc, Tần Thanh Tiêu rất khó chịu. Anh rũ mi, nhẹ giọng hỏi cô:
“Anh xin lỗi, Ý Ý, anh sai rồi, em đừng giận anh được không?”
Mái tóc dài xõa tung trên bờ vai gầy của Khương Ý, mặt cô phờ phạc, dáng vẻ như bị hút đi hết sinh khí. Giờ khắc này trong đầu cô liên tục xuất hiện hình ảnh Tần Thanh Tiêu và người phụ nữ kia ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470243/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.