Khương Ý cầm điện thoại lên, mấy lần muốn gọi cho Tần Thanh Tiêu nhưng do dự rồi thôi.
Sau khi ly hôn, cô trở nên rất nhạy cảm, thật sự vô cùng nhạy cảm. Bởi vậy việc Tần Thanh Tiêu ra ngoài vào giữa đêm mà không nói với cô một tiếng nào làm cô bắt đầu suy diễn linh tinh, cô không ngừng tự hỏi anh đi gặp ai, có phải người cô đang nghĩ tới hay không.
Trong phòng không bật đèn, Khương Ý ngồi co mình trên sofa ôm lấy hai chân, bóng tối bủa vây lấy cô làm cô thấy ngực đau nhức, có chút khó thở.
Chẳng biết đã qua bao lâu, xung quanh dần dần sáng lên, ánh nắng từ bên ngoài cửa sổ chiếu nghiêng vào trong phòng.
Một đêm dài chờ đợi, ngồi đến mức tê mỏi cả chân, cô nhiều lần nghĩ chỉ cần Tần Thanh Tiêu trở về, giải thích với cô, cô sẽ không giận anh. Nhưng trời sắp sáng rồi, người cũng không quay lại. Vào cái ngày Hoàng Cảnh Hiên đi sinh nhật bạn quá nửa đêm còn khóa điện thoại, Khương Ý cũng đã có cảm giác tủi thân như thế này.
Năm giờ sáng, bên ngoài truyền tới tiếng tít tít của khóa điện tử, người đàn ông mệt mỏi đẩy cửa ra, sau đó khựng lại.
Đập vào mắt Tần Thanh Tiêu là dáng vẻ đang ngồi co ro thẫn thờ của Khương Ý, lúc cô chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt kia như thể đang oán trách anh. Anh vừa nhìn đã biết cô cả đêm chưa ngủ.
“Sao em lại ngồi ở đây?”
“...” Khương Ý không muốn nói chuyện.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470242/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.