Khương Ý bị Tần Thanh Tiêu vác trên vai, nửa người trên đổ về phía trước, có chút khó chịu. Một tay cô nắm tóc anh, tay còn lại bám vào trên lưng áo vest để giữ thăng bằng, kéo tới nỗi anh bị đau mà kêu rên.
Chờ đến khi cô bình tĩnh lại và nhìn về phía người con gái bên cạnh, phát hiện người này cũng đang sửng sốt quan sát cô.
Em họ của Tần Thanh Tiêu sao? Nói ra mới thấy giông giống, mặt mũi xinh đẹp hiền lành, đôi mắt ánh lên sự ghét bỏ một cách lộ liễu, liếc qua là biết đứa nhỏ còn chưa trải sự đời, không biết cách giấu tâm tư của mình.
Tần Thanh Lam giậm chân, tức tối nói:
“Sao anh lại có bạn gái vào lúc này? Anh mới đến Nam Thành bao lâu đâu chứ? Em tuyệt đối không đồng ý cho anh quen cô ta!”
Khóe môi Khương Ý khẽ giật, cô siết chặt lấy nhúm tóc trên đầu Tần Thanh Tiêu rồi nói:
“Thả em xuống, nhanh lên.”
Tần Thanh Tiêu lúc này cũng chỉ có thể buông cô ra, nếu cứ để cô kéo tóc anh thì hình tượng của anh sẽ bị hủy trước mặt em họ và cả nhân viên trong công ty.
Khương Ý mang giày cao gót, dáng người vốn cao nên trông rất có khí thế, cô đứng dối diện với thư ký trẻ trong lời đồn, chậm rãi hỏi:
“Cô là em họ của Tần Thanh Tiêu à?”
“Ừm, chị đâu có điếc, vừa rồi anh ấy cũng đã nói rồi đó.”
Thái độ không hề thân thiện chút nào.
Tần Thanh Tiêu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-mot-ngay-khong-con-yeu/3470234/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.